Khi lên máy bay đến một thành phố cách nơi tôi ở hàng ngàn dặm để đi học, tôi đã cảm thấy rất lo lắng và cô đơn. Nhưng trong suốt chuyến bay, tôi nhớ đến lời Chúa Jêsus đã hứa với các môn đồ về sự hiện diện của Đức Thánh Linh, là Đấng An Ủi.
Các môn đồ của Chúa Jêsus chắc hẳn cảm thấy bối rối khi Ngài nói với họ rằng: “Ta đi là ích lợi cho các con” (Giăng 16:7). Làm thế nào những người đã từng chứng kiến các phép lạ Ngài làm cũng như lắng nghe Ngài dạy dỗ lại trở nên tốt hơn khi không có Ngài ở bên? Nhưng Chúa Jêsus đã nói với họ rằng nếu Ngài đi, thì Đấng An Ủi—là Đức Thánh Linh—sẽ đến.
Trong những giờ cuối cùng trên đất, Chúa Jêsus đã có dịp chia sẻ với các môn đồ (“Bài Giảng Chia Tay” trong Giăng 14–17) để giúp họ hiểu được sự chết và sự thăng thiên của Ngài. Trọng tâm của buổi nói chuyện này chính là sự kiện Đức Thánh Linh, là Đấng An Ủi sẽ đến (14:16–17), là Đấng sẽ ở với họ (15:15), dạy dỗ họ (c. 26), làm chứng cho họ (c. 26) và dẫn dắt họ (16:13).
Chúng ta, những người đã mặc lấy đời sống mới do Chúa ban cho, cũng nhận được món quà là Thánh Linh của Chúa ở với chúng ta. Chúng ta nhận lãnh rất nhiều điều từ Ngài: Ngài cáo trách chúng ta về tội lỗi của mình và giúp chúng ta ăn năn. Ngài đem sự an ủi đến khi chúng ta đau đớn, Ngài ban sức lực để chịu đựng những gian khổ, Ngài ban sự khôn ngoan để hiểu sự dạy dỗ của Đức Chúa Trời, Ngài ban hy vọng và đức tin, Ngài cũng ban cho tình yêu thương để chúng ta chia sẻ. Chúng ta nên vui mừng vì Chúa Jêsus đã ban Đấng An Ủi cho chúng ta.