Năm 1936, nhạc sĩ Billy Hill đã phát hành một ca khúc nổi tiếng mang tên “The Glory of Love” (“Tình Yêu Tuyệt Vời”). Trước đó, một quốc gia đã hát về niềm vui khi làm điều gì đó cho người khác bởi tình yêu, thậm chí là những điều nhỏ nhặt. Năm mươi năm sau, Peter Cetera viết một ca khúc còn lãng mạn hơn với tựa đề tương tự. Ông tưởng tượng ra hai người sống với nhau mãi mãi, biết rõ nhau, họ đã làm tất cả – vì tình yêu tuyệt vời.

Khải huyền, sách cuối cùng trong Kinh Thánh đã miêu tả bài ca mới về tình yêu mà một ngày kia tất cả mọi người trên trời và dưới đất đều sẽ cùng cất lên hát (Khải. 5:9, 13). Tuy nhiên, bài ca đó bắt đầu với âm giai thứ buồn rầu. Sứ đồ Giăng, người tường thuật lại đã khóc khi không tìm ra câu trả lời cho tất cả những nan đề đã xảy ra với thế giới (c.3-4). Nhưng tâm trạng của ông trở nên tươi sáng và âm nhạc mạnh mẽ (c.12-13) khi biết về vinh quang thật và câu chuyện tình yêu. Chẳng bao lâu sau, ông nghe mọi tạo vật ngợi khen Sư Tử của bộ tộc Giu-đa (c.5), Đấng đã chinh phục tấm lòng của mọi tạo vật qua việc hy sinh chính Ngài như Chiên Con, để cứu chuộc chúng ta (c.13).

Trong những lời ca cảm động nhất từng được hát lên, chúng ta thấy lý do khiến cho những hành động nhân từ đơn sơ nhất cũng được chắp cánh qua bài ca. Sự vinh quang mà chúng ta ca ngợi phản chiếu tấm lòng của Chúa. Chúng ta hát về Ngài bởi vì Ngài đã ban bài ca cho chúng ta.