Khi ngồi ở khán đài để xem trận đấu bóng rổ của con gái, tôi nghe huấn luyện viên hét lên với những cô bé trên sân: “Đánh đôi.” Ngay lập tức, chiến lược phản công của họ đổi từ một chọi một sang hai người hợp lại để đấu với người giữ bóng cao nhất của đội bạn. Họ đã cản thành công nỗ lực ném bóng và ghi bàn của đối phương, lấy được bóng về cho đội mình.

Khi Sa-lô-môn, tác giả sách Truyền Đạo vật lộn với những sự lao khổ và thất vọng trong thế giới, ông cũng công nhận rằng có bạn đồng hành sẽ khiến chúng ta được “công giá tốt” về công lao của mình (Tđ. 4:9). Khi chiến đấu một mình, chúng ta dễ “bị người khác thắng”, nhưng “hai người có thể chống cự nó” (c.12). Người bạn ở gần sẽ đỡ chúng ta dậy khi vấp ngã (c.10).

Những lời của Sa-lô-môn khích lệ chúng ta chia sẻ cuộc đời mình với người khác để chúng ta không phải đối diện với thử thách một mình. Một số người không quen hay không thoải mái với việc người khác thấy mình yếu đuối. Có người lại khao khát mối quan hệ mật thiết đó và khó nhọc lắm mới tìm được những người bạn mà mình có thể chia sẻ. Cho dù là trường hợp nào, thì chúng ta cũng không được từ bỏ nỗ lực này.

Vua Sa-lô-môn và vị huấn luyện viên bóng rổ đều đồng ý rằng: có đồng đội xung quanh chúng ta là chiến lược tốt nhất để đối diện với những tranh chiến lớn trên sân bóng và trong cuộc sống. Cảm ơn Chúa về những người mà Ngài đặt để trong cuộc đời chúng ta để khích lệ và nâng đỡ chúng ta.