Cây hoa hướng dương mọc ở khắp nơi trên thế giới mà không cần phải chăm sóc. Được ong thụ phấn, hoa mọc ở hai bên đường, trên cánh đồng, đồng cỏ. Tuy nhiên, để thu hoạch hoa hướng dương thì cần trồng hoa ở đất tốt. Theo cuốn niên giám Farmer’s Almanac, đất trồng phải thoát nước tốt, có tính a-xít nhẹ, giàu dinh dưỡng “với chất hữu cơ hoặc phân bón”, kết quả sẽ cho ra những hạt hướng dương ngon với dầu nguyên chất, và cũng là sinh kế cho những người trồng hoa hướng dương.
Chúng ta cũng cần “đất tốt” để tăng trưởng tâm linh (Lu. 8:15). Như Chúa Jêsus dạy trong ẩn dụ về người nông dân gieo giống, Lời Chúa có thể nảy mầm ngay cả trong đất đá hoặc bụi gai (c.6–7). Tuy nhiên, lời Ngài chỉ phát triển mạnh mẽ trong đất tốt “là những người nghe và giữ đạo với lòng chân thành và thiện ý, nhờ sự nhẫn nhục mà được kết quả” (c.15).
Cây hướng dương non cũng kiên nhẫn trong giai đoạn phát triển của chúng. Chuyển động theo mặt trời suốt cả ngày, chúng luôn hướng về phía mặt trời theo một quá trình gọi là tính hướng dương. Cây hướng dương trưởng thành cũng chậm rãi. Chúng luôn quay về hướng đông, làm cho bề mặt của hoa ấm lên và thu hút nhiều ong đến thụ phấn, tạo nên một vụ mùa bội thu.
Cũng như người chăm sóc hoa hướng dương, chúng ta hãy tạo ra môi trường thuận lợi để Lời Chúa phát triển bằng cách giữ lấy Lời Ngài và noi theo Con Ngài – nuôi dưỡng sự chân thành và tấm lòng tốt để trưởng thành trong Lời Chúa.
Chú Giải
Phúc Âm Lu-ca khác với ba sách Phúc Âm còn lại – Ma-thi-ơ, Mác và Giăng – ở nhiều khía cạnh. Trước hết, sách Lu-ca được viết bởi một sứ đồ ngoại bang duy nhất (và là tác giả ngoại bang duy nhất của Tân Ước). Cũng vậy, trong khi Ma-thi-ơ và Giăng ký thuật những sự kiện họ tận mắt chứng kiến, và người ta tin rằng Mác ký thuật theo trí nhớ của Phi-e-rơ, thì Phúc Âm Lu-ca là kết quả của việc nghiên cứu cẩn trọng (Lu. 1:1-4). Là một bác sĩ (Côl. 4:14), Lu-ca bày tỏ sự quan tâm đặc biệt với các vấn đề về y học. Chẳng hạn, trong khi bốn sách Phúc Âm đều ký thuật việc Phi-e-rơ tấn công Man-chu, đầy tớ của thầy tế lễ thượng phẩm trong vườn Ghết-sê-ma-nê, thì chỉ có Lu-ca kể với chúng ta việc Chúa Jêsus chữa lành cho người đầy tớ đó (Lu. 22:51). Lu-ca cũng quan tâm đến những người phụ nữ có mặt trong câu chuyện (8:1-3). Cuối cùng, Phúc Âm Lu-ca là phần một trong sách lịch sử gồm hai phần (cùng với sách Công Vụ Các Sứ Đồ). Trong hai sách Lu-ca và Công Vụ, Lu-ca đã cung cấp nhiều nội dung của Tân Ước hơn bất kì tác giả Tân Ước nào, kể cả Phao-lô.