Khi Denise bắt đầu hẹn hò với bạn trai, cô cố gắng duy trì vóc dáng mảnh mai và ăn mặc phong cách, cô tin rằng nhờ vậy mình sẽ hấp dẫn với bạn trai hơn. Dù gì thì đó cũng là lời khuyên của các tờ tạp chí phụ nữ. Khá lâu sau đó, cô mới phát hiện ra những gì bạn trai cô thật sự nghĩ: “Anh vẫn thích em khi em nặng cân hơn và không bận tâm về đồ em mặc”.
Sau đó, Denise nhận ra thế nào là “vẻ đẹp” thật sự. Quan điểm của chúng ta về cái đẹp dễ bị ảnh hưởng bởi người khác. Chúng ta thường chú ý vẻ bề ngoài mà quên đi giá trị của vẻ đẹp bề trong. Nhưng Chúa nhìn chúng ta như đứa con yêu dấu và đẹp đẽ của Ngài. Tôi thích suy nghĩ rằng khi Chúa dựng nên thế giới, Ngài tạo dựng điều tốt đẹp nhất sau cùng – đó là chúng ta! Mọi thứ Ngài tạo dựng đều tốt đẹp, nhưng chúng ta vô cùng đặc biệt vì được dựng nên theo hình ảnh Đức Chúa Trời (Sáng. 1:27).
Chúa thấy chúng ta thật đẹp đẽ! Đó là lý do khiến tác giả Thi Thiên đầy kinh sợ khi so sánh thiên nhiên vĩ đại với con người. Ông hỏi: “Loài người là gì mà Chúa nhớ đến? Con loài người là chi mà Chúa thăm viếng nó?” (Thi. 8: 4). Tuy vậy, Chúa đã chọn để ban cho con người sự vinh quang và tôn trọng mà không tạo vật nào khác có được (c.5).
Lẽ thật này cho chúng ta sự bảo đảm và lý do để ca ngợi Ngài (c.9). Dù cho người khác nghĩ gì về chúng ta hoặc chúng ta nghĩ gì về chính mình, hãy biết điều này: Chúng ta luôn đẹp đẽ đối với Chúa.
Chú Giải
Thật thú vị khi chú ý cách các tác giả Kinh Thánh nhắc đến những phân đoạn khác trong Kinh Thánh. Thi Thiên 8 là bài thơ của Đa-vít lặp lại những điều được ký thuật trong Sáng Thế Ký 1:26: “Đức Chúa Trời phán: ‘Chúng Ta hãy tạo nên loài người theo hình ảnh Chúng Ta và giống như Chúng Ta, để quản trị loài cá biển, loài chim trời, loài gia súc, và khắp cả đất, cùng mọi loài bò sát trên mặt đất’”. Nhiều thế kỷ sau, tác giả sách Hê-bơ-rơ trích dẫn Thi Thiên 8:4-6 để nhắc nhở về sự thất bại của loài người trong việc thực hiện nhiệm vụ quản trị và nói đến sự làm trọn cuối cùng trong Chúa Jêsus. Nói về Đấng Christ, Hê-bơ-rơ 2:9 chép: “Nhưng chúng ta thấy Đức Chúa Jêsus, Đấng bị đặt thấp hơn các thiên sứ trong một thời gian ngắn, bây giờ được đội mão triều vinh quang và tôn trọng vì sự chết mà Ngài đã chịu, để nhờ ân điển của Đức Chúa Trời, Ngài đã nếm sự chết vì mọi người”.