Tôi được mời đến gặp nghệ sĩ piano nổi tiếng thế giới. Vì lớn lên trong môi trường âm nhạc – chơi violin và piano, hát đơn ca ở nhà thờ và nhiều sự kiện khác – tôi rất vui mừng khi có cơ hội này.
Khi đến buổi gặp mặt, tôi nhận ra rằng ông ấy nói tiếng Anh rất ít; và tôi ngạc nhiên khi ông đề nghị tôi chơi đàn cello – một nhạc cụ tôi chưa từng chơi trước đây. Ông thuyết phục tôi chơi và ông sẽ chơi cùng với tôi. Tôi kéo một vài nốt, cố gắng bắt chước buổi tập violin của mình. Cuối cùng tôi phải thừa nhận mình chịu thua, và chúng tôi chia tay nhau.
Tôi bừng tỉnh, nhận ra khung cảnh đó chỉ là một giấc mơ. Nhưng bởi vì nền tảng âm nhạc của tôi trong giấc mơ là thật, nên tâm trí tôi vẫn nấn ná với câu hỏi, Tại sao tôi không nói với ông ấy rằng tôi có thể hát?
Chúa trang bị chúng ta để phát triển khả năng tự nhiên và ân tứ thuộc linh của mình vì người khác (I Cô. 12:7). Thông qua việc đọc Kinh Thánh trong tinh thần cầu nguyện, cùng với việc lắng nghe lời khuyên khôn ngoan của người khác, chúng ta có thể nhận biết rõ hơn ân tứ thuộc linh của mình. Sứ đồ Phao-lô nhắc nhở rằng dù ân tứ thuộc linh của chúng ta là gì thì chúng ta phải dành thời gian để khám phá và sử dụng, biết rằng Đức Thánh Linh ban phát những ân tứ này “tùy theo ý Ngài” (c.11).
Chúng ta hãy sử dụng ân tứ mà Đức Thánh Linh ban cho để tôn vinh Chúa và phục vụ anh em đồng đức tin.
Chú Giải
Viết cho hội thánh Cô-rinh-tô đang tranh chiến với sự chia rẽ nghiêm trọng, Phao-lô nói về các ân tứ của Thánh Linh. Mục đích của ông là hàn gắn sự chia rẽ và điều chỉnh nhận thức của mọi người cho rằng mình quan trọng hơn hay cao trọng hơn. Một trong những điều đầu tiên Phao-lô nói là các ân tứ được ban cho vì lợi ích chung. Điều này có nghĩa rằng dù là ân tứ gì thì cũng cần sử dụng để đem lại lợi ích cho người khác.