Sau khi chấm dứt Đệ Nhất Thế Chiến, Tổng thống Mỹ Woodrow Wilson được công nhận là một trong những lãnh đạo quyền lực nhất thế giới. Nhưng ít ai biết rằng sau khi ông bị đột quỵ vào năm 1919, vợ ông đã quản lý gần như mọi công việc của ông, quyết định vấn đề nào cần ông chú ý đến. Thực tế, các nhà sử học hiện đại tin rằng bà Edith Wilson đã thực sự là tổng thống của Hoa Kỳ trong một thời gian ngắn.
Nếu được yêu cầu kể tên những lãnh đạo của hội thánh đầu tiên, hầu hết chúng ta sẽ liệt kê Phi-e-rơ, Phao-lô và Ti-mô-thê là nhóm người xuất sắc được Kinh Thánh ghi lại rõ ràng. Nhưng trong Rô-ma chương 16, Phao-lô kể tên gần bốn mươi người với xuất thân khác nhau – đàn ông, phụ nữ, nô lệ, người Do Thái và người ngoại bang – họ cùng nhau đóng góp cho hội thánh bằng những cách khác nhau.
Thay vì xem họ là thành phần hạng hai trong hội thánh, rõ ràng Phao-lô rất kính trọng những tín hữu này. Ông miêu tả họ là những người nổi bật trong số các sứ đồ (c.7) – những người được ca ngợi vì sự phục vụ của họ.
Nhiều người trong chúng ta cảm thấy mình quá bình thường để trở thành lãnh đạo trong hội thánh. Nhưng sự thật là mỗi chúng ta đều có những ân tứ có thể sử dụng để phục vụ và giúp đỡ người khác. Bằng sức của Chúa, hãy sử dụng những ân tứ Chúa ban để làm vinh hiển danh Ngài!
Chú Giải
Trong những bức thư của mình, Phao-lô bày tỏ sự cảm kích đối với những người bạn đồng lao đã cùng ông chia sẻ tin lành bằng cách kể tên họ, qua đó chúng ta nhìn thấy tấm lòng của ông trong chức vụ. Ông không chỉ là một nhà thần học vĩ đại; ông còn là người cố vấn và người bạn đáng tin cậy. Trong phần kết luận của bức thư gởi cho hội thánh tại Rô-ma (chương 16), Phao-lô kể tên từng người đã cùng ông chia sẻ tin lành cách không mệt mỏi. Rất nhiều người trong số đó là những phụ nữ, chứng tỏ vai trò quan trọng của người nữ trong hội thánh. Trong thư Cô-lô-se, Phao-lô kể tên mười cộng sự – bao gồm người Do Thái và người ngoại bang, nô lệ và người tự do, đàn ông và phụ nữ (4:7-18). Tổng cộng trong sách Công Vụ và các thư tín khác của Phao-lô, ông bày tỏ sự trân trọng và quan tâm đến hơn tám mươi người cùng làm việc (xem II Tim. 1:15-18; 4:9–22; Tít 3:12–13).