Thỉnh thoảng khi muốn được chú ý, chú chó giống Labrador sẽ tha món đồ gì đó của tôi và lảng vảng trước mặt tôi. Một buổi sáng khi tôi đang ngồi viết sách ở bàn làm việc, lưng quay lại, chú chó Max gặm lấy ví của tôi và chạy đi. Nhưng nhận ra tôi không thấy việc nó làm, nó quay lại và thúc mũi vào tôi – mõm nó ngậm cái ví, mắt láo liên, vẫy đuôi, trêu chọc tôi.
Những trò hề của Max khiến tôi bật cười, nhưng cũng nhắc nhở tôi về những giới hạn của mình trong việc quan tâm đến người khác. Nhiều lần tôi có ý định dành thời gian cho gia đình hoặc bạn bè, nhưng những việc khác lại chiếm hết thời gian và tâm trí của tôi; và trước khi tôi nhận ra điều đó thì đã hết ngày mà tình yêu vẫn chưa được thể hiện.
Thật được an ủi khi biết rằng Cha Thiên Thượng vô cùng vĩ đại, Ngài có thể hiện diện với mỗi chúng ta theo những cách mật thiết nhất – thậm chí duy trì từng hơi thở trong phổi chúng ta cho đến chừng nào chúng ta còn sống. Ngài hứa với con cái Ngài: “Cho đến khi các ngươi già cả, đầu râu tóc bạc, Ta chính là Đấng luôn gánh vác các ngươi. Ta đã tạo nên thì sẽ còn bồng ẵm các ngươi” (Ês. 46:4).
Chúa luôn có thời gian dành cho chúng ta. Ngài hiểu rất rõ hoàn cảnh của chúng ta, bất kể phức tạp hay khó khăn ra sao, và Ngài luôn lắng nghe bất cứ khi nào chúng ta kêu cầu Ngài. Chúng ta không bao giờ phải xếp hàng chờ đợi tình yêu không giới hạn của Đấng Cứu Thế.
Chú Giải
Trong Ê-sai 46, Đức Chúa Trời cho thấy sự tương phản giữa Ngài với các thần tượng (những “gánh nặng”, c.1) do con người tạo ra. Những thần tượng đó không những không có khả năng giải cứu người thờ lạy chúng, mà chính thần tượng đó cũng phải được người ta khiêng đến nơi an toàn (c.1-2, 6-7). Những thần tượng đó bao gồm thần Bên (một biến thể của thần Ba-anh), vị thần chính của dân Ba-by-lôn, và con trai là thần Nê-bô. Trái lại, Đức Chúa Trời dựng nên chúng ta, Ngài gánh vác và gìn giữ chúng ta (c.4). Chỉ có Ngài là Chân Thần duy nhất: “Ta là Đức Chúa Trời, chẳng có Chúa nào khác” (c.9). Kinh Thánh liên tục nhắc đến chân lý này (Phục. 4:39; II Sa. 7:22; Nê. 9:6; Ês. 44:6).