Trưa ngày 21 tháng 9 năm 1938, một nhà khí tượng trẻ đã cảnh báo Cơ Quan Thời Tiết Hoa Kỳ về hai khối khí đang hình thành nên cơn bão đi về phía bắc hướng lên vùng New England. Nhưng người đứng đầu bộ phận dự báo đã chế giễu phán đoán của Charles Pierce. Ông cho rằng bão nhiệt đới chắc chắn không thể nào tiến xa lên phía bắc như vậy.
Hai giờ sau, Siêu Bão New England 1938 đã đổ bộ vào Long Island. Tới 4 giờ chiều, nó đã đến New England, hất văng tàu thuyền lên bờ và đánh sập những ngôi nhà đổ nát xuống biển. Hơn sáu trăm người thiệt mạng. Nếu những nạn nhân nhận được lời cảnh báo của Pierce – dựa trên số liệu chắc chắn và bản đồ chi tiết của anh ấy – có lẽ họ đã sống sót.
Biết rõ cần chú ý đến lời của ai là khái niệm đã được chép trong Kinh Thánh. Vào thời Giê-rê-mi, Chúa cảnh báo dân sự về các tiên tri giả: “Đừng nghe lời mà bọn tiên tri đó rao báo cho các ngươi. Chúng gieo rắc hi vọng hão huyền, nói những khải tượng do chúng tự nghĩ ra chứ không bởi miệng Đức Giê-hô-va phán dạy.” (Giê. 23:16). Chúa nói về họ thế này: “Nếu chúng đứng trong cuộc họp của Ta, thì đã công bố lời Ta cho dân Ta” (c.22).
“Tiên tri giả” vẫn tồn tại trong thời của chúng ta. Họ là “những chuyên gia” đưa ra lời khuyên nhưng phớt lờ Chúa hoặc bóp méo Lời Ngài để phục vụ cho mục đích của mình. Thông qua Lời Ngài và Thánh Linh, Chúa ban cho chúng ta điều cần thiết để phân biệt giả và thật. Khi chúng ta đánh giá mọi việc dựa trên lẽ thật của Lời Chúa, thì lời nói và đời sống của chúng ta sẽ ngày càng phản chiếu lẽ thật đó cho người khác.
Chú Giải
Trong Giê-rê-mi 23, Chúa phán qua tiên tri Giê-rê-mi nghịch cùng những “kẻ chăn bầy” (vua và thầy tế lễ; c.1-2) và các tiên tri (c.9-40) vì sự bất tuân của họ và vì họ đã khiến dân sự lầm lạc. Người chăn được kêu gọi để trở thành những người lãnh đạo tin kính, là người hướng dẫn và bảo vệ; nhưng họ lại tiêu diệt và làm tan tác “bầy chiên của đồng cỏ Ta!” (c.1). Và thay vì nói ra chân lý của Đức Chúa Trời, các tiên tri “nhân danh Ba-anh mà nói tiên tri, khiến dân Y-sơ-ra-ên của Ta lạc lối” (c.13). Họ “bước đi trong dối trá” và “tăng cường sức mạnh cho tay kẻ dữ”, vì vậy họ không “từ bỏ gian ác mình” (c.14). Chúa cảnh báo dân sự đừng nghe theo những tiên tri giả, là những người không nói lời của Chúa và chỉ đem lại “hy vọng hão huyền” (c.16). Vì không chịu lắng nghe, dân Giu-đa sẽ bị lưu đày bởi tay người Ba-by-lôn. Tuy nhiên, Chúa không từ bỏ họ mãi mãi (c.3-8).