Mỗi ngày tại bưu điện Giê-ru-sa-lem, các nhân viên phân loại từng chồng thư không chuyển phát được nhằm cố gắng đưa chúng đến với người nhận. Nhiều lá thư cuối cùng phải được đưa vào thùng dán nhãn đặc biệt “Thư gửi Chúa”.

Có khoảng một ngàn lá thư như vậy đến Giê-ru-sa-lem hàng năm, đề địa chỉ là gửi Chúa hoặc Chúa Jêsus. Không biết nên làm thế nào nên một nhân viên bắt đầu đem các lá thư này đến Bức Tường Phía Tây Giê-ru-sa-lem, đặt giữa những khối đá cùng chỗ với những tờ giấy ghi lời cầu nguyện. Hầu hết các lá thư có nội dung là xin tìm được việc, người yêu, hoặc sức khỏe tốt. Một vài thư xin tha thứ, hoặc chỉ là thư cảm ơn. Có một người xin Chúa cho người vợ quá cố xuất hiện trong giấc mơ vì ông mong gặp lại vợ mình. Mỗi người gửi đều tin rằng Chúa sẽ lắng nghe, nếu như những lá thư này đến tay Ngài.

Dân Y-sơ-ra-ên đã học biết nhiều điều khi đi trong đồng vắng. Có một bài học là Đức Chúa Trời của họ không như các thần khác thời bấy giờ – xa cách, điếc, bị giới hạn về địa lý, để tiếp cận phải hành hương một đoạn đường dài hay gửi thư quốc tế. Không, “Giê-hô-va Đức Chúa Trời ở gần chúng ta mỗi khi chúng ta cầu khẩn Ngài” (Phục. 4:7). Có dân nào có thể công bố như vậy không? Đây quả thật là tin tức mang đến sự thay đổi lớn!

Chúa không chỉ sống ở Giê-ru-sa-lem. Ngài ở gần chúng ta, bất cứ nơi đâu. Một số người vẫn cần phải hiểu lẽ thật cơ bản này. Giá như sẽ có hồi âm cho từng lá thư đó rằng: Chúa đang ở gần ngay cạnh bạn. Bạn chỉ cần trò chuyện với Ngài thôi.