Người chỉ huy hợp xướng Arianne Abela đã trải qua thời thơ ấu thường phải ngồi lên đôi bàn tay để giấu chúng đi. Cô sinh ra với đôi bàn tay bị thiếu ngón hoặc bị dính ngón với nhau, cô cũng không có chân trái và bị thiếu ngón bên chân phải. Dù yêu âm nhạc và có giọng nữ cao, nhưng cô lại lên kế hoạch học chuyên ngành hành chính công tại Đại học Smith. Một ngày nọ, giáo viên hợp xướng đề nghị cô thử chỉ huy dàn nhạc, là việc khiến khiếm khuyết trên đôi tay cô lộ rõ. Từ giây phút đó, cô đã xác định được nghề nghiệp của mình, cô tiếp tục trong vai trò ca trưởng tại nhà thờ và hiện nay là người chỉ huy hợp xướng ở trường đại học. Abela giải thích rằng: “Các giáo viên đã thấy điều gì đó ở tôi.”
Câu chuyện truyền cảm hứng của cô đã khiến cho các tín hữu phải đặt câu hỏi rằng: Chúa, Người Thầy thiên thượng thấy gì ở chúng ta, bất chấp những “giới hạn” của chúng ta? Hơn bất cứ điều gì, Ngài nhìn thấy chính Ngài. “Đức Chúa Trời sáng tạo loài người theo hình ảnh Ngài. Ngài sáng tạo loài người theo hình ảnh Đức Chúa Trời. Ngài sáng tạo người nam và người nữ” (Sáng 1:27).
Là “người mang ảnh tượng” vinh hiển của Chúa, người khác nên nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của Ngài trong chúng ta. Đối với Abela, Chúa Jêsus chính là điều quan trọng nhất, chứ không phải là bàn tay của cô – hay việc cô bị thiếu ngón tay. Điều này cũng đúng với tất cả các tín hữu. II Cô-rinh-tô 3:18 cho biết “tất cả chúng ta đều để mặt trần chiêm ngưỡng vinh quang Chúa, được biến đổi trở nên giống như hình ảnh Ngài.”
Cũng giống như Abela, chúng ta có thể sống bởi quyền năng biến đổi của Đấng Christ (c.18), dâng lên Chúa bản nhạc từ cuộc đời tôn cao Ngài.
Chú Giải
Khi Phao-lô viết về “mặt trần” (II Cô-rinh-tô 3:18), chúng ta phải hiểu từ này theo bối cảnh trong Xuất Ê-díp-tô Ký chương 33 và 34. Trong lần đầu tiên lên núi Si-na-i, Môi-se đã khẩn thiết cầu xin Đức Chúa Trời cho ông thấy vinh quang của Ngài. Đức Chúa Trời đồng ý, và sau đó Ngài chỉ dẫn Môi-se lên núi Si-na-i lần thứ hai (xem Xuất. 33:18-34:3). Khi từ trên núi xuống, gương mặt Môi-se rực sáng với vinh quang của sự hiện diện của Đức Chúa Trời. Dân sự không chịu nổi trước vinh quang đó nên Môi-se đã che mặt lại bằng chiếc lúp (34:29-35). Trong II Cô-rinh-tô 3, Phao-lô so sánh vinh quang của giao ước cũ (sự ban cho luật pháp) được thể hiện rõ ràng trên gương mặt của Môi-se, với vinh quang của giao ước mới (sự ban cho và chức vụ của Đức Thánh Linh). Qua công tác của Chúa Jêsus (c.13-15), Thánh Linh của Đức Chúa Trời đem đến cho chúng ta sự tự do để chiêm ngưỡng vinh quang của Ngài với “mặt trần”, và chúng ta được “biến đổi trở nên giống như hình ảnh Ngài từ vinh quang đến vinh quang” (c.18).