Khi tác giả nổi tiếng người Anh C. S. Lewis dâng cuộc đời mình cho Chúa Jêsus, ban đầu ông chống lại việc ca ngợi Chúa. Thật vậy, ông đã gọi đó là “cớ gây vấp phạm”. Ông tranh chiến với suy nghĩ “chính Chúa đòi hỏi chúng ta thờ phượng Ngài”. Tuy nhiên, cuối cùng Lewis nhận ra rằng “chính trong quá trình con dân Chúa thờ phượng Ngài, Chúa đã bày tỏ sự hiện diện của Ngài” với họ. Và “trong tình yêu trọn vẹn với Chúa”, chúng ta tìm thấy niềm vui trong Ngài không thể tách rời như “sự sáng mà tấm gương nhận được” từ “sự sáng mà nó chiếu soi”.
Tiên tri Ha-ba-cúc đã đưa ra kết luận này từ nhiều thế kỷ trước. Sau khi than phiền với Chúa về những tai họa nhắm vào dân Giu-đa, Ha-ba-cúc nhận ra rằng việc ca ngợi Chúa đem đến niềm vui – không phải bởi việc Chúa làm, mà vì chính Ngài. Như vậy, dù trong cuộc khủng hoảng quốc gia hay thế giới, thì Chúa vẫn vĩ đại. Như tiên tri Ha-ba-cúc đã tuyên bố: “Cho dù cây vả sẽ không nứt lộc nữa, vườn nho ngưng ra trái, cây ô-liu bị thất mùa, ruộng đồng không sinh sản lương thực, bầy chiên bị dứt khỏi ràn, và không có bầy bò trong chuồng nữa, con vẫn vui mừng trong Đức Giê-hô-va” (Ha. 3:17–18). Ông nói thêm rằng: “Con vẫn hớn hở trong Đức Chúa Trời của sự cứu rỗi con”.
Như C. S. Lewis đã nhận ra: “Cả thế giới reo vang lời ngợi khen”. Cũng vậy, Ha-ba-cúc đã dâng lời ca ngợi Chúa luôn luôn, tìm thấy niềm vui dồi dào nơi Đấng mà “quyền uy của Ngài đời đời vẫn vậy” (c.6, BD 2011).
Chú Giải
Sách Ha-ba-cúc mô tả lời phàn nàn của tiên tri Ha-ba-cúc về sự bất công đang áp bức dân tộc của ông. Khi trò chuyện với Đức Chúa Trời, Ha-ba-cúc chấp nhận phương cách và thời điểm của Ngài. Điều đó khiến ông hát lên bài ca mạnh mẽ để ngợi khen sức mạnh và quyền năng của Chúa. Cõi tạo vật run rẩy trước cách Đấng tạo hóa đến. Một số hình ảnh về Đức Chúa Trời quyền năng này thật sự gây sợ hãi: ôn dịch đi trước Ngài, tai họa theo sát bước chân Ngài. (Ha-ba-cúc 3:5); trái đất rung chuyển khi Ngài đứng và các núi vạn cổ, đồi nghìn thu đều tan nát (c.6). Nhưng hình ảnh Đức Chúa Trời như một chiến binh đã truyền niềm vui và lòng tin cho Ha-ba-cúc được tìm thấy trong những câu cuối. Bất chấp hoàn cảnh xung quanh, ông sẽ “vui mừng trong Đức Giê-hô-va” (c.18) vì Đức Chúa Trời toàn năng này là sức mạnh của ông (c.19).