Khi phải di chuyển qua các múi giờ bằng đường hàng không, tôi đã thử các biện pháp khác nhau để tránh bị thay đổi nhịp sinh học. Tôi nghĩ rằng tôi đã thử tất cả! Có một lần, tôi quyết định điều chỉnh việc ăn uống trên máy bay của mình theo múi giờ mà tôi đang đến. Thay vì ăn tối với những hành khách còn lại, tôi tiếp tục xem phim và cố gắng chìm vào giấc ngủ. Những giờ tự nhịn ăn trôi qua rất khó khăn, và bữa sáng ngay trước khi hạ cánh thì tệ hơn nhiều so với những gì tôi muốn. Nhưng việc sống “không giống ai” của tôi đã có tác dụng. Nó đưa đồng hồ sinh học của tôi sang một múi giờ mới.
Phao-lô biết rằng nếu các tín hữu phải phản chiếu Chúa Jêsus trong đời sống của mình thì họ cần sống khác biệt với thế giới xung quanh. Họ từng “là bóng tối” nhưng giờ đây họ đang sống như “các con của ánh sáng” (Êph. 5:8). Điều đó là thế nào? Phao-lô tiếp tục mô tả: “Trái của ánh sáng là mọi điều nhân từ, công chính và chân thật” (c.9).
Việc ngủ để bỏ bữa ăn tối dường như là điều dại dột trong mắt những người trên chuyến bay của tôi, nhưng ngay cả khi trên thế giới đang là nửa đêm, là những người tin Chúa, chúng ta được kêu gọi sống như thể đó là buổi sáng. Điều này có thể gây ra sự chê cười và chống đối, nhưng trong Chúa Jêsus, chúng ta có thể “bước đi trong tình yêu thương” theo gương của Đấng “yêu thương chúng ta, xả thân Ngài vì chúng ta như một lễ vật và sinh tế tỏa ngát hương thơm dâng lên Đức Chúa Trời” (c.2).
Chú Giải
Phao-lô thường viết về cuộc đời mới của chúng ta trong Đấng Christ. Chúng ta là tạo vật mới, những điều cũ qua đi và những điều mới đến (II Cô-rinh-tô 5:17). Trong Ê-phê-sô 5:3-7, ông liệt kê những đặc điểm hoặc hành động cụ thể không nên có chỗ trong đời sống của những người tin Chúa Jêsus.
Nhưng trọng tâm của phần này nằm ở lý do Phao-lô đưa ra về việc bỏ lại những điều này. Câu 8 cho chúng ta biết lý do. Chúng ta bỏ lại những điều đó vì chúng ta không còn là bóng tối nữa, nhưng là sự sáng. Phao-lô không nói rằng chúng ta ‘sống’ trong những điều đó, nhưng ông nói rằng, chúng ta ‘chính là’ những điều đó. Chúng ta là bóng tối, nhưng giờ đây chúng ta là sự sáng. Những hành động bị bỏ lại thuộc về bóng tối và không có chỗ cho chúng trong sự sáng.