Gần chân núi Himalaya, một du khách chú ý đến dãy nhà không có cửa sổ. Hướng dẫn viên giải thích rằng một số người dân sợ ma quỷ lẻn vào nhà khi đang ngủ nên họ xây những bức tường kín. Bạn sẽ biết khi nào chủ nhà trở thành người tin theo Chúa Jêsus, vì họ sẽ lắp cửa sổ để ánh sáng chiếu vào.
Một động lực tương tự có thể diễn ra trong chúng ta, mặc dù có thể chúng ta không nhìn thấy nó theo cách đó. Chúng ta đang sống trong thời kỳ phân cực và đáng sợ. Sa-tan và các quỷ của nó xúi giục sự bất hòa giận dữ để chia rẽ gia đình và bạn bè. Tôi thường cảm thấy muốn trốn sau những bức tường. Nhưng Chúa Jêsus muốn tôi cắt cửa sổ.
Dân Y-sơ-ra-ên đã tìm sự nương náu trong những bức tường cao, nhưng Chúa phán rằng sự an toàn của họ nằm ở nơi Ngài. Ngài ngự trị từ thiên đàng và lời Ngài cai quản muôn vật (Ês. 55:10–11). Nếu dân Y-sơ-ra-ên trở về với Chúa, Ngài sẽ “thương xót” (c.7) và khôi phục họ làm dân Ngài để ban phước cho thế giới (Sáng. 12:1–3). Chúa sẽ nâng họ lên, cuối cùng dẫn dắt họ trong cuộc diễu hành chiến thắng. Sự tán dương của họ “sẽ làm cho biết danh Đức Giê-hô-va và là một dấu hiệu đời đời, không hề bị tiêu diệt” (Ês. 55:13).
Đôi khi những bức tường là cần thiết, nhưng tường có cửa sổ là tốt nhất. Chúng cho thế giới thấy rằng chúng ta tin cậy Chúa nắm giữ tương lai của mình. Nỗi sợ hãi của chúng ta là thật, nhưng Chúa chúng ta vĩ đại hơn. Cửa sổ mở cho chúng ta đến với Chúa Jêsus – “ánh sáng của thế gian” (Gi. 8:12) – và đến với những người đang cần Ngài.
Chú Giải
Ê-sai 55:6-13 làm nổi bật một trong những đặc điểm về phong cách viết của Ê-sai – sử dụng hình ảnh từ thiên nhiên. Những câu Kinh Thánh này bao gồm rất nhiều hình ảnh. Tiên tri Ê-sai nói về trời và đất, mưa và tuyết (c.9-10), “núi và đồi” và “cây cối ngoài đồng” (c.12). Một học giả nói rằng “thế giới của Ê-sai rộn ràng với sự nhộn nhịp của thiên nhiên”. Sau một ít thông tin tiểu sử và lịch sử, sách Ê-sai bắt đầu với câu: “Hỡi các tầng trời hãy nghe, hỡi đất hãy lắng tai!” (1:2). Những hình ảnh thiên nhiên được yêu thích nhất trong chương 40 bao gồm những lời quen thuộc: “Loài người giống như cỏ, mọi vẻ đẹp của nó như cỏ hoa đồng nội… Cỏ khô, hoa rụng, nhưng lời của Đức Chúa Trời chúng ta đứng vững đời đời!” (c.6-8).