Khi ngồi trong phòng xử án, tôi đã chứng kiến một vài ví dụ về sự đổ vỡ của thế giới: đứa con gái chịu sự ghẻ lạnh của mẹ; cặp vợ chồng đánh mất tình yêu họ từng có và giờ đây chỉ còn lại cay đắng; người chồng mong mỏi được giải hòa với vợ và sum họp với các con. Họ khao khát tấm lòng được thay đổi, vết thương được chữa lành và để cho tình yêu của Chúa ngự trị.

Đôi khi, thế giới xung quanh chúng ta dường như chỉ có tối tăm và tuyệt vọng, thật dễ để buông xuôi trong tuyệt vọng. Nhưng rồi Thánh Linh, Đấng sống trong những người tin nơi Đấng Christ (Gi. 14:17), nhắc nhở chúng ta rằng Chúa Jêsus đã chết vì nỗi đau và sự tan vỡ đó. Khi Ngài bước vào thế gian này như một con người, Ngài đã đem ánh sáng vào trong bóng tối (1:4-5; 8:12). Chúng ta thấy điều này qua cuộc trò chuyện giữa Chúa Jêsus và Ni-cô-đem, người đã âm thầm tìm đến Ngài trong bóng tối nhưng ra về với sự tác động của Ánh Sáng (3:1-2; 19:38-40).

Chúa Jêsus dạy Ni-cô-đem rằng: “Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời” (3:16).

Nhưng dù Chúa Jêsus đã đem sự sáng và tình yêu vào thế giới này, nhiều người vẫn còn lạc mất trong sự tối tăm của tội lỗi mình (c.19-20). Nếu chúng ta là những người đi theo Ngài, thì chúng ta có ánh sáng xua tan đi bóng tối. Với lòng biết ơn, hãy cầu xin Chúa giúp chúng ta trở nên những ngọn hải đăng chiếu rọi tình yêu của Ngài (Mat. 5:14-16).