Oliver Cromwell, được biết đến là “Người Bảo Hộ của nước Anh”, là chỉ huy quân sự sống ở thế kỷ mười bảy. Thời đó, những người có tầm ảnh hưởng thường được vẽ chân dung. Và cũng không có gì lạ khi họa sĩ tránh khắc họa những nét ít hấp dẫn trên gương mặt của người được vẽ. Tuy nhiên, Cromwell không muốn một vẻ ngoài đẹp đẽ nhằm tâng bốc bản thân. Ông ấy nói với người họa sĩ: “Anh phải vẽ giống hệt tôi – tất cả mọi khuyết điểm – nếu không, tôi sẽ không trả tiền.”

Đương nhiên là người họa sĩ làm theo yêu cầu đó. Bức chân dung hoàn chỉnh của Cromwell phô bày một số mụn cơm nhô lên mà ngày nay chắc chắn sẽ được xóa bỏ hoặc chỉnh sửa lại trước khi đăng trên mạng xã hội.

Cụm từ “tất cả mọi khuyết điểm” có nghĩa là mọi người nên được chấp nhận đúng với con người thật – với tất cả những lỗi lầm, thái độ và các vấn đề khó chịu của họ. Trong một số trường hợp, chúng ta cảm thấy đó là một nhiệm vụ quá khó khăn. Thế nhưng, khi nhìn lại, chúng ta có thể thấy được một số khía cạnh kém lôi cuốn trong tính cách của chính mình.

Chúng ta biết ơn Chúa vì Ngài đã tha thứ mọi tội lỗi của chúng ta. Và trong Cô-lô-se 3, chúng ta được dạy phải sống vị tha với người khác. Sứ đồ Phao-lô khích lệ chúng ta sống kiên nhẫn, tử tế và nhân ái – ngay cả với người không đáng yêu. Ông thúc giục chúng ta hãy có tinh thần tha thứ như Chúa đã tha thứ cho chúng ta (c. 12-13). Qua tấm gương của Ngài, chúng ta được dạy phải yêu người khác như Chúa đã yêu chúng ta – kể cả những khuyết điểm.