Khi cùng nhau hát những bài ngợi khen Chúa trong buổi nhóm đa thế hệ, nhiều người cảm nhận được niềm vui và sự bình an. Ngoại trừ một người mẹ đang đuối sức. Trong lúc đung đưa dỗ đứa con nhỏ, cô cầm quyển bài hát cho đứa con năm tuổi, rồi lại phải cố gắng giữ một đứa khác ở tuổi chập chững. Khi đó, người đàn ông lớn tuổi ngồi đằng sau ngỏ ý giúp dắt đứa nhỏ đi xung quanh nhà thờ và một phụ nữ trẻ ra hiệu rằng cô ấy có thể giúp cầm quyển bài hát cho đứa lớn. Chỉ trong vòng hai phút, trải nghiệm của người mẹ đã được thay đổi và cô có thể thở phào nhẹ nhõm, nhắm mắt thờ phượng Chúa.
Chúa luôn muốn tất cả con dân Ngài thờ phượng Ngài – bao gồm đàn ông và phụ nữ, già và trẻ, những người tin Chúa lâu năm và những tân tín hữu. Khi Môi-se chúc phước cho các chi phái Y-sơ-ra-ên trước khi họ tiến vào đất hứa, ông khích lệ họ nhóm lại với nhau, “đàn ông, đàn bà, trẻ con và những ngoại kiều đang ở trong các thành của các ông”, để họ “được nghe và học tập kính sợ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của các ông và cẩn thận làm theo mọi lời của luật pháp nầy (Phục. 31:12). Đức Chúa Trời được tôn vinh khi chúng ta giúp đỡ con dân Ngài để cùng nhau thờ phượng Chúa, bất kể chúng ta đang ở giai đoạn nào của cuộc đời.
Buổi sáng hôm đó trong nhà thờ, người mẹ, người đàn ông lớn tuổi và người phụ nữ trẻ đã kinh nghiệm được tình yêu thương của Chúa qua sự ban cho và nhận lãnh. Có lẽ lần tới khi ở nhà thờ, bạn cũng có thể bày tỏ tình yêu thương của Chúa bằng cách giúp đỡ người khác hoặc bạn có thể là người đón nhận hành động ân cần của người khác.
Chú Giải
Bức tranh đầy hy vọng về việc dân Y-sơ-ra-ên nhóm lại để nghe luật pháp của Đức Chúa Trời mà Môi-se vẽ ra trong Phục Truyền 3:9-13 là hình bóng cho nỗi buồn. Xuyên suốt Cựu Ước, thật nản lòng khi thấy rằng dân Y-sơ-ra-ên không bao giờ vâng theo những mạng lệnh mà Môi-se đã truyền cho họ cho đến sau khi bị lưu đày.
Chúng ta được cho biết rất nhiều lần về sự thất bại nặng nề của chức vụ thầy tế lễ (I Sa-mu-ên 2:22-36; 8:1-3), nhưng mãi cho đến thời của E-xơ-ra, chúng ta mới thấy các thầy tế lễ dạy dỗ dân sự vâng theo Đức Chúa Trời (Nê-hê-mi 8:1-3). Đây là lần đầu tiên dân sự nghe theo sự hướng dẫn của Môi-se sau hơn một thiên niên kỷ.
Rồi lòng sốt sắng của E-xơ-ra cuối cùng lại dẫn đến việc người Pha-ri-si ngày càng tuân thủ luật pháp cách tuyệt đối. Dân Y-sơ-ra-ên luôn vật lộn với luật pháp – ban đầu họ phớt lờ và sau đó lại xem luật pháp quan trọng quá mức. Như Chúa Jêsus đã phán, nhiệm vụ thực sự của việc vâng theo luật pháp của Đức Chúa Trời được tóm gọn trong hai điều là yêu Chúa và yêu người lân cận như chính mình (Ma-thi-ơ 22:37-39).