Victor dần dần trở nên nghiện các nội dung khiêu dâm. Nhiều bạn bè của anh xem nội dung khiêu dâm và anh cũng bị cám dỗ vì cảm thấy chán chường. Nhưng giờ anh hiểu điều đó là sai trật – anh đã phạm tội với Chúa – và điều đó làm vợ anh tan nát. Anh hứa sẽ có biện pháp bảo vệ để không bao giờ xem những thứ đó nữa. Nhưng anh sợ rằng đã quá muộn. Liệu hôn nhân của anh còn có thể cứu vãn? Liệu anh sẽ thoát khỏi tội lỗi đó và được tha thứ hoàn toàn?
Kẻ thù của chúng ta là ma quỷ bày ra những cám dỗ như thể điều đó không có gì to tát. Mọi người đều làm cả. Điều đó có hại gì đâu? Nhưng khi chúng ta hiểu ra mưu kế của nó, thì ma quỷ chuyển hướng. Đã quá muộn! Ngươi đã đi quá xa! Bây giờ ngươi vô vọng rồi!
Trong cuộc chiến thuộc linh, kẻ thù sẽ nói bất cứ điều gì cần thiết để tiêu diệt chúng ta. Chúa Jêsus phán: “Ngay từ đầu nó đã là kẻ giết người, và không đứng trong chân lý vì chân lý không ở trong nó. Khi nó nói dối thì nói theo bản tính của mình, vì nó là kẻ nói dối và là cha của sự nói dối” (Gi. 8:44).
Nếu ma quỷ là kẻ nói dối thì chúng ta đừng bao giờ nghe theo nó. Đừng nghe khi ma quỷ nói tội lỗi không có gì to tát, và cũng đừng nghe khi ma quỷ nói rằng chúng ta không còn hy vọng. Nguyện Chúa Jêsus giúp chúng ta gạt bỏ những lời của ma quỷ, thay vào đó hãy lắng nghe Ngài. Chúng ta hãy an tâm nơi lời hứa của Chúa: “Nếu các ngươi cứ ở trong lời của Ta, thì các ngươi thật là môn đồ Ta. Các ngươi sẽ biết chân lý, và chân lý sẽ giải phóng các ngươi” (c.31-32).
Chú Giải
Trong cả Cựu Ước và Tân Ước, ý tưởng trở thành con trai hoặc con gái không chỉ nói đến vấn đề ADN và quan hệ cha con hợp pháp, mà cũng nói đến việc con cái có những đặc điểm giống cha mẹ. Hàm ý này xuất hiện trong cuộc trò chuyện được ký thuật ở Giăng 8, nơi lần đầu tiên có những người trong dân chúng tuyên bố mình là con cái Áp-ra-ham và sau đó tuyên bố mình là con cái Đức Chúa Trời (c.39, 41). Tuy nhiên, Chúa Jêsus thách thức lời tuyên bố của họ và nói rằng bởi những lời nói dối, họ đang cho thấy mình giống với Sa-tan – cha của sự nói dối. Trái lại, Ngài nói rằng những lẽ thật hiển nhiên mà Ngài phán cùng những phép lạ Ngài thực hiện là bằng chứng cho thấy Ngài không chỉ là Con Người, mà còn là Con Đức Chúa Trời (c.27-28, 36).