Khi một công ty thông báo thưởng một ngàn dặm bay thường xuyên cho mỗi mười lần khách hàng mua thực phẩm của họ, một người nọ đã phát hiện sản phẩm rẻ nhất của họ là những cốc bánh pudding sô-cô-la.

Và anh đã quyết định mua hơn mười hai ngàn cái. Với 3.000 đô la, anh nhận được danh hiệu khách hàng hạng vàng và số dặm bay suốt đời cho bản thân và gia đình. Anh cũng quyên góp bánh pudding cho tổ chức từ thiện, và được khấu trừ thêm 800 đô la tiền thuế. Quả là thiên tài!

Chúa Jêsus đã kể một câu chuyện ẩn dụ gây tranh cãi về một người quản gia gian xảo, khi bị đuổi việc, anh ta đã giảm nợ cho các con nợ của chủ mình. Người này biết anh ta rồi sẽ cần sự giúp đỡ của những người bây giờ được mình giảm nợ. Chúa Jêsus không khen ngợi hành động phi đạo đức của người quản gia đó, nhưng Ngài biết chúng ta có thể học hỏi từ sự khôn khéo của anh ta. Chúa Jêsus nói: “Hãy dùng tiền của bất nghĩa mà kết bạn, để khi tiền của ấy hết đi, họ sẽ tiếp các con vào nhà đời đời” (Lu. 16:9). Cũng như “gã pudding” đã biến món tráng miệng hai mươi lăm xu thành những chuyến bay, chúng ta cũng có thể sử dụng “của cải trần gian” để có được “của cải thật” (c.11 BPT).

Của cải thật này là gì? Chúa Jêsus nói: “Hãy bán của cải mình mà làm việc thiện. Hãy sắm cho mình những túi tiền không hư cũ và kho báu không hao hụt ở trên trời, nơi kẻ trộm không đến gần được, mối mọt không làm hư hại được” (12:33).

Sự đầu tư của chúng ta không nhằm có được sự cứu rỗi, nhưng nó xác nhận sự cứu rỗi, “vì của cải các con ở đâu, thì lòng các con cũng ở đó” (c.34).