Hai người bạn Melanie và Trevor đã cùng nhau đi bộ hàng cây số theo đường mòn trên núi. Tuy nhiên, sẽ không ai trong họ có thể làm được nếu không có người còn lại. Melanie bị tật nứt đốt sống bẩm sinh, phải sử dụng xe lăn, còn Trevor bị mất thị lực vì bệnh tăng nhãn áp. Bộ đôi nhận ra rằng họ là sự bổ sung hoàn hảo cho nhau để trải nghiệm vùng hoang dã Colorado: Khi đi trên những con đường mòn, Trevor cõng Melanie trên lưng; còn cô thì hướng dẫn anh bằng lời nói. Họ mô tả mình là một “đội nhóm lý tưởng”.
Phao-lô mô tả những tín hữu trong thân Đấng Christ giống như một “đội nhóm lý tưởng”. Ông khích lệ người Rô-ma nhận biết những ân tứ của họ mang lại lợi ích cho cộng đồng đức tin của họ thể nào. Giống như thân thể của chúng ta gồm nhiều bộ phận và mỗi bộ phận có những chức năng khác nhau, thì cũng vậy, chúng ta là “một thân” và những ân tứ của chúng ta được ban cho để phục vụ lợi ích chung của hội thánh (Rô. 12:5). Dù là ân tứ ban cho, khích lệ, dạy dỗ hay bất kỳ ân tứ nào khác, Phao-lô dạy chúng ta xem bản thân và những ân tứ của mình là thuộc về tất cả những người khác (c.5–8).
Melanie và Trevor không tập trung vào những gì họ thiếu, cũng không tự hào về những gì họ có so với người kia. Thay vào đó, họ vui vẻ dùng những “ân tứ” của mình để phục vụ người khác, nhận ra rằng mọi thứ trở nên tốt hơn khi họ cộng tác với nhau. Nguyện chúng ta cũng sẵn sàng hiệp một với người khác để sử dụng những ân tứ Chúa ban cho mỗi người vì Đấng Christ.
Chú Giải
Rô-ma 12:3-8 nổi tiếng là một trong những phân đoạn Kinh Thánh Tân Ước mô tả các ân tứ thuộc linh để trang bị chúng ta cho sự phục vụ Chúa. Tuy nhiên, những ân tứ này chỉ mới là một nửa của câu chuyện. Một nửa còn lại là thái độ khi sử dụng các ân tứ đó. Những thái độ đó là gì? Việc nói tiên tri (giảng dạy) phải “theo lượng đức tin”. Việc ban phát phải được thực hiện “cách rời rộng”, trong khi sự lãnh đạo phải được làm cách “siêng năng”. Cuối cùng, làm việc từ thiện phải được làm cách “vui vẻ” (c.6-8). Những mô tả về thái độ này nhắc nhở chúng ta rằng chỉ hành động phục vụ thôi vẫn chưa đủ - sự phục vụ của chúng ta phải xuất phát từ tấm lòng giống Chúa Jêsus. Như Phi-líp 2:5 nói: “Hãy có đồng một tâm trí như Đấng Christ Jêsus đã có”. Ngài là gương mẫu hoàn hảo cho chúng ta về tấm lòng của một đầy tớ.