Khi Janice, bạn tôi được đề nghị cho vai trò quản lý phòng ban tại nơi cô làm việc chỉ sau một vài năm, cô lo sợ vì cảm thấy quá sức mình. Cô cầu nguyện cho vấn đề đó và cảm thấy Chúa thôi thúc mình đồng ý, nhưng cô vẫn sợ mình không đủ sức với trọng trách đó. “Làm sao con có thể lãnh đạo trong khi còn quá ít kinh nghiệm?” cô hỏi Chúa. “Tại sao Chúa lại đặt để con ở vị trí này khi mà con có thể sẽ thất bại?”
Sau đó, khi Janice đọc về sự kêu gọi của Chúa đối với Áp-ram trong Sáng Thế Ký 12, cô nhận thấy phần của ông là “đi đến xứ [Chúa] sẽ chỉ cho … Áp-ram ra đi” (c.1, 4). Đây là một hành động đầy mạo hiểm, bởi vì không ai đi tha hương giống như vậy trong thế giới cổ đại. Nhưng Chúa đang muốn ông tin cậy Ngài bằng cách bỏ lại sau lưng tất cả những gì ông biết, và Ngài sẽ làm phần còn lại. Danh phận? Con sẽ trở nên một dân lớn. Sự chu cấp? Ta sẽ ban phước cho con. Danh tiếng? Ta sẽ làm rạng rỡ danh con. Mục đích? Con sẽ là nguồn phước cho mọi dân trên đất. Dù ông đã phạm những lỗi lầm lớn trên hành trình đó, nhưng “bởi đức tin Áp-ra-ham đã vâng lời khi được gọi… ông ra đi mà không biết mình đi đâu” (Hê-bơ-rơ 11:8).
Nhận thức này đã cất đi gánh nặng lớn trong lòng của Janice. “Tôi không còn phải lo lắng về việc ‘thành công’ trong công việc của mình nữa,” cô ấy nói với tôi sau đó. “Tôi chỉ cần tập trung tin cậy Chúa sẽ ban năng lực cho tôi làm công việc đó.” Khi Chúa ban đức tin mà chúng ta cần, ước ao chúng ta cũng hết lòng tin cậy Ngài trọn đời mình.
Chú Giải
Cụm từ Hê-bơ-rơ được dịch là “ra khỏi” (Sáng Thế Ký 12:1) có nghĩa đen là “để chính mình đi khỏi”. Mặc dù khó dịch, nhưng mệnh lệnh nhấn mạnh này có lẽ sát nghĩa hơn trong một số bản dịch là: “Hãy rời bỏ”.
Lời hứa được ban cho Áp-ra-ham – đất đai, dòng dõi đông đúc và ơn phước (c.2-3, 7) – vang vọng lại những hậu quả của sự sa ngã của A-đam và Ê-va – bị đuổi khỏi vườn, sinh nở khó khăn và trồng trọt khó nhọc (3:16-24). Những điều này gợi ý rằng Đức Chúa Trời sẽ bắt đầu kế hoạch của Ngài để xóa bỏ hậu quả của sự sa ngã qua cặp vợ chồng này, qua đó “mọi dân trên đất” sẽ “được phước” (12:3).