Vào năm 2019, nghiên cứu khám phá di sản tâm linh của những người tin Chúa Jêsus tại Hoa Kỳ cho thấy rằng mẹ và bà có ảnh hưởng đáng kể đến sự phát triển thuộc linh. Gần 2/3 số người khẳng định di sản đức tin có được là nhờ mẹ của họ và 1/3 công nhận rằng ông bà (thường là bà) cũng đóng một vai trò quan trọng.
Biên tập viên của báo cáo nhận xét: “Nhiều lần, nghiên cứu này nói lên tác động lâu dài của các bà mẹ trong… sự tăng trưởng tâm linh”. Đó cũng là một tác động mà chúng ta khám phá được trong Kinh Thánh.
Trong thư của Phao-lô gửi cho đứa con tinh thần là Ti-mô-thê, ông đã nhìn nhận rằng Ti-mô-thê đã noi theo gương mẫu đức tin của bà là Lô-ít và mẹ ông là Ơ-nít (II Tim. 1:5). Đó là một chi tiết cá nhân thú vị làm nổi bật tác động của hai người phụ nữ đối với một trong những nhà lãnh đạo của hội thánh ban đầu. Ảnh hưởng của họ cũng có thể được thấy trong lời khích lệ của Phao-lô dành cho Ti-mô-thê: “hãy giữ vững những gì con đã học… [vì] từ thuở ấu thơ con đã biết Kinh Thánh” (3:14-15).
Di sản thuộc linh mạnh mẽ là một món quà quý giá. Nhưng ngay cả khi trong quá trình được nuôi dạy, chúng ta thiếu đi những loại ảnh hưởng tích cực đã giúp hình thành đức tin như của Ti-mô-thê, thì rất có thể có những người khác trong cuộc đời đã có tác động sâu sắc trong việc định hình sự tăng trưởng tâm linh của chúng ta. Điều quan trọng hơn hết là tất cả chúng ta đều có cơ hội để làm gương về đức tin chân thành cho những người xung quanh và để lại một di sản lâu dài.
Chú Giải
Mặc dù Phao-lô gọi Ti-mô-thê là “con thật của ta trong đức tin” (I Ti-mô-thê 1:2), nhưng Phao-lô không phải là người đem Ti-mô-thê trở lại tin Chúa. Ti-mô-thê là con lai – cha là người ngoại và mẹ là người Do Thái (Công Vụ 16:1). Theo mạng lệnh của Đức Chúa Trời cho các bậc cha mẹ, ông bà phải dạy Kinh Thánh cho thế hệ kế tiếp (Sáng Thế Ký 18:19; Phục Truyền 4:9; 6:7; Thi Thiên 78:3-6), Ti-mô-thê được dạy dỗ “từ thuở ấu thơ… biết Kinh Thánh vốn có thể khiến [ông] khôn ngoan để được cứu bởi đức tin” (II Ti-mô-thê 3:15). Ông cũng được nuôi dưỡng trong đức tin bởi mẹ là Ơ-nít và bà là Lô-ít (1:5). Lần đầu tiên Phao-lô gặp ông, Ti-mô-thê đã là “môn đồ”, người được “anh em ở Lít-trơ và I-cô-ni đều làm chứng tốt” (Công Vụ 16:1-2). Việc Phao-lô sai Ti-mô-thê đến hội thánh Cô-rinh-tô để giải quyết các vấn đề tại đây (I Cô-rinh-tô 4:17) và nhận trách nhiệm chăm lo cho hội thánh tại Ê-phê-sô (I Ti-mô-thê 1:3) đã chứng thực sự trưởng thành thuộc linh và năng lực trong chức vụ của chàng thanh niên này.