Trong một lần tôi dạo biển cùng vợ là Cari, chúng tôi bắt chuyện với một người đàn ông trung niên đang dùng máy dò kim loại để quét khu vực dưới đường lướt sóng. “Đôi khi những chiếc nhẫn có khắc tên” – ông giải thích – “và tôi thích nhìn khuôn mặt của khổ chủ khi trả lại nhẫn cho họ. Tôi đăng lên mạng để xem có ai liên lạc để tìm lại vật bị mất hay không. Tôi đã tìm thấy những chiếc nhẫn bị mất trong nhiều năm qua”. Sau khi chia sẻ rằng tôi cũng thích dò tìm kim loại nhưng không làm thường xuyên, ông nói khi từ giã chúng tôi: “Anh không bao giờ biết được nếu không hành động!”
Có một kiểu “tìm và cứu” khác trong Lu-ca 15. Chúa Jêsus bị chỉ trích vì quan tâm đến những người xa cách Đức Chúa Trời (c.1–2). Đáp lại, Ngài kể ba câu chuyện về những thứ bị mất và sau đó được tìm thấy—một con chiên, một đồng xu và một người con trai. Người chủ tìm thấy con chiên bị lạc “vui mừng vác nó lên vai. Và lúc về đến nhà, người ấy gọi các bạn hữu và láng giềng đến mà nói: ‘Hãy chung vui với tôi’” (Lu. 15:5–6). Cuối cùng, cả ba câu chuyện đều xoay quanh việc tìm kiếm những người lầm lạc cho Đấng Christ, và niềm vui khi Ngài tìm thấy họ.
Chúa Jêsus đến “để tìm và cứu kẻ bị hư mất” (19:10), Ngài kêu gọi chúng ta theo Ngài bằng cách yêu thương đem mọi người trở lại với Đức Chúa Trời (xem Mat. 28:19). Niềm vui khi chứng kiến người khác đến với Ngài đang chờ đợi chúng ta. Chúng ta sẽ không bao giờ biết được niềm vui đó nếu không hành động.
Chú Giải
Những người thâu thuế bị xem là kẻ phản bội dân tộc vì cấu kết với chính quyền La Mã. Rất nhiều người thâu thuế lạm dụng vai trò của mình bằng cách thu nhiều luật định và giữ lại phần dư cho mình (Lu-ca 3:12-13). Các học giả không chắc đâu là điều cụ thể khiến người ta bị dán nhãn là “tội nhân” (15:1), nhưng những người này cũng sẽ bị loại trừ ra khỏi cộng đồng tôn giáo.
Lu-ca miêu tả những người bị xã hội và tôn giáo ruồng bỏ này một cách đầy cảm thông. Những người thâu thuế đến với Giăng Báp-tít mong muốn biết cách để ăn năn (3:12). Chúa Jêsus gọi Lê-vi là người thâu thuế theo Ngài và Lê-vi ngay lập tức theo Ngài, sau đó ông đã tổ chức một bữa tiệc cho Ngài (5:27-30). Một người phụ nữ bị người Pha-ri-si mô tả là tội nhân (7:39) đã được Đấng Christ khen ngợi vì đức tin của bà (c.50). Lu-ca lập luận rằng những người biết mình là tội nhân sẽ dễ lắng nghe và đi theo Chúa Jêsus hơn (5:31-32; 15:1).