Tôi nhăn mặt nhìn vào điện thoại và thở dài. Sự khó chịu khiến tôi cau mày. Tôi và một người bạn đã có bất đồng nghiêm trọng về một vấn đề của con cái, và tôi biết mình cần phải gọi điện xin lỗi cô ấy. Tôi không muốn làm điều đó vì quan điểm của chúng tôi vẫn khác nhau, nhưng tôi biết mình đã không tử tế và khiêm nhường trong lần vừa rồi khi chúng tôi thảo luận về vấn đề này.
Nghĩ về cuộc gọi, tôi tự hỏi: Điều gì sẽ xảy ra nếu cô ấy không tha thứ cho mình? Sẽ ra sao nếu cô ấy không muốn tiếp tục tình bạn này? Ngay sau đó, lời một bài hát xuất hiện trong đầu tôi và đưa tôi trở lại khoảnh khắc khi tôi xưng nhận tội lỗi của mình trong hoàn cảnh đó với Chúa. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm vì tôi biết Chúa đã tha thứ cho tôi và giải thoát tôi khỏi tội lỗi.
Chúng ta không thể kiểm soát cách phản ứng của người khác khi chúng ta cố gắng giải quyết những vấn đề về mối quan hệ. Miễn là chúng ta thực hiện phần việc của mình, khiêm nhường xin tha thứ và thay đổi những gì cần thiết, thì chúng ta có thể để Chúa lo việc phục hồi. Ngay cả khi chúng ta phải chịu đựng nỗi đau của “những vấn đề về con người” chưa được giải quyết, thì sự bình an với Chúa luôn là điều có thể xảy ra. Vòng tay Chúa luôn rộng mở, và Ngài đang chờ đợi để bày tỏ cho chúng ta ân điển và lòng thương xót mà chúng ta cần. “Còn nếu chúng ta xưng tội mình thì Ngài là thành tín, công chính sẽ tha tội cho chúng ta và tẩy sạch chúng ta khỏi mọi điều bất chính” (I Gi. 1:9).
Chú Giải
Từ ‘peripateō’ trong tiếng Hy Lạp được sử dụng mười lần trong ba bức thư của sứ đồ Giăng (I Giăng: 5 lần; II Giăng: 3 lần; III Giăng: 2 lần). Từ này có nghĩa là “bước đi”, “cách sống của ai đó” và thường được dịch là “bước đi” hoặc “sống/ăn ở”: Nếu chúng ta nói mình được tương giao với Ngài mà vẫn bước đi trong bóng tối” (I Giăng 1:6); “Nhưng nếu chúng ta bước đi trong ánh sáng” (c.7). I Giăng 2:6 đã mô tả ngắn gọn ý nghĩa của việc trở thành môn đồ của Chúa Jêsus: “Ai nói mình ở trong Ngài thì phải bước đi như chính Ngài đã bước đi.”
Phao-lô cũng sử dụng từ này để mô tả cách những người tin Chúa phải sống: “bước đi theo Thánh Linh” (Ga-la-ti 5:16); “bước đi trong tình yêu thương” (Ê-phê-sô 5:2); “bước đi như các con của ánh sáng” (c.8); “anh em đã tiếp nhận Đấng Christ Jêsus là Chúa thể nào thì hãy bước đi trong Ngài thể ấy” (Cô-lô-se 2:6); “anh chị em hãy ăn ở khôn ngoan với người ngoài” (4:5; BD2011).