Tôi và người bạn Soozi ngồi trên những tảng đá nơi bãi biển, nhìn bọt nước tung lên thành những tia nước hình vòng cung. Ngắm từng con sóng nối đuôi nhau xô vào đá, Soozi tuyên bố: “Mình yêu đại dương. Nó luôn chuyển động nên mình không cần phải di chuyển! “

Thật thú vị khi một số người trong chúng ta cảm thấy mình cần được “cho phép” tạm dừng công việc để nghỉ ngơi. Nhưng đó đơn giản chỉ là điều Chúa nhân lành ban cho chúng ta! Trong sáu ngày, Chúa tạo lập nên trái đất, ánh sáng, đất đai, thực vật, động vật và con người. Rồi đến ngày thứ bảy, Ngài nghỉ ngơi (Sáng. 1:31–2:2). Trong Mười Điều Răn, Đức Chúa Trời liệt kê các quy tắc sống lành mạnh để tôn vinh Ngài (Xuất. 20:3–17), bao gồm mệnh lệnh giữ ngày Sa-bát làm ngày nghỉ (c.8–11). Trong Tân Ước, chúng ta thấy Chúa Jêsus chữa lành tất cả những người bệnh tật trong thành (Mác 1:29–34) và sáng sớm hôm sau Ngài lui về một nơi thanh vắng để cầu nguyện (c.35). Ngài vừa làm việc vừa nghỉ ngơi một cách có chủ đích.

Chúa chu cấp cho chúng ta trong công việc và mời gọi chúng ta nghỉ ngơi: nhịp điệu này vẫn đang vang vọng xung quanh chúng ta. Cây được trồng vào mùa xuân, tăng trưởng vào mùa hè, thu hoạch vào mùa thu và nghỉ ngơi vào mùa đông. Sáng, trưa, chiều, tối, rồi đến đêm. Chúa sắp đặt cuộc sống của chúng ta để vừa làm việc vừa nghỉ ngơi, cho phép chúng ta làm cả hai điều này.