Khi tôi còn nhỏ, có một chiếc xe tăng đã hỏng trong Thế chiến II được trưng bày tại công viên gần nhà tôi. Có nhiều biển báo nguy hiểm khi trèo lên xe, nhưng một vài người bạn của tôi lập tức tranh nhau trèo lên. Một số bạn khác hơi miễn cưỡng, nhưng cuối cùng chúng tôi vẫn làm theo. Một cậu bạn từ chối, chỉ vào những tấm biển. Một bạn khác nhanh chóng nhảy xuống khi có người lớn đến gần. Nỗi cám dỗ được vui đùa lấn át mong muốn tuân theo quy tắc của chúng tôi.

Có một trái tim trẻ con nổi loạn ẩn náu bên trong tất cả chúng ta. Chúng ta không thích ai bảo mình nên hoặc không nên làm gì. Tuy nhiên, sách Gia-cơ chép rằng khi chúng ta biết điều đúng đắn mà không làm, thì đó là tội lỗi (4:17). Trong Rô-ma, sứ đồ Phao-lô viết: “Vì tôi không làm điều thiện mình muốn, mà lại làm điều ác mình không muốn. Nếu tôi làm điều mình không muốn thì không phải là tôi, mà chính tội lỗi trong tôi làm điều đó” (7:19–20).

Là người theo Chúa, có lẽ chúng ta bối rối về những tranh chiến của mình với tội lỗi. Nhưng chúng ta thường chỉ dựa vào sức riêng để làm điều đúng đắn. Một ngày nào đó, khi cuộc đời này kết thúc, chúng ta sẽ không còn những thôi thúc tội lỗi nữa. Tuy nhiên, cho đến lúc đó, chúng ta có thể nhờ cậy nơi quyền năng của Đấng đã chết và phục sinh để chiến thắng tội lỗi.