Khi Jeff được 14 tuổi, mẹ đưa cậu đến gặp một ca sĩ nổi tiếng. Giống như nhiều nghệ sĩ cùng thời, B. J. Thomas đã bị cuốn vào lối sống tự hủy hoại bản thân trong các chuyến lưu diễn âm nhạc. Nhưng đó là trước khi vợ chồng ông được biết Chúa Jêsus. Cuộc sống của họ đã thay đổi hoàn toàn khi tin nhận Đấng Christ.

Tại một đêm đại nhạc hội, nam ca sĩ bắt đầu biểu diễn cho đám đông cuồng nhiệt. Nhưng sau khi ông trình bày một vài ca khúc nổi tiếng của mình, bỗng có tiếng một khán giả hét lên: “Này anh, hãy hát cho Chúa Jêsus một bài!” Không chút do dự, B. J. trả lời: “Tôi vừa hát bốn bài cho Chúa Jêsus mà”.

Đã được vài thập kỷ kể từ lúc ấy, nhưng Jeff vẫn nhớ khoảnh khắc khi ông nhận ra rằng mọi thứ chúng ta làm đều phải được dành cho Chúa Jêsus—ngay cả những điều mà một số người có thể xem là “trần tục”.

Đôi khi chúng ta bị cám dỗ phân chia rạch ròi những điều mình làm trong cuộc sống. Đọc Kinh Thánh. Chia sẻ niềm đức tin. Hát Thánh Ca. Đó là những việc thiêng liêng. Cắt cỏ. Chạy bộ. Hát nhạc đồng quê. Đó là những việc trần tục.

Cô-lô-se 3:16 nhắc nhở rằng sứ điệp của Đấng Christ ngự trị trong chúng ta qua các hoạt động như dạy dỗ, ca ngợi và tạ ơn, nhưng câu 17 còn đi xa hơn thế. Câu này nhấn mạnh rằng là con cái của Đức Chúa Trời, thì “bất cứ điều gì [chúng ta] nói hay làm, [chúng ta] hãy thực hiện mọi sự trong danh Chúa là Đức Chúa Jêsus”.

Chúng ta làm tất cả cho Ngài.