
Trân Trọng Từng Khoảnh Khắc
Tôi gặp bà Ada khi bà đang sống trong một viện dưỡng lão, bà sống thọ hơn tất cả những bạn hữu và người thân trong gia đình. Bà nói với tôi: “Đó là phần khó khăn nhất của tuổi già, khi phải nhìn mọi người ra đi và để bạn ở lại.” Một ngày nọ, tôi hỏi bà Ada…
Sự Xét Đoán Sai Lầm
Tôi thường vội vàng xét đoán những người vừa đi đường vừa nhìn vào màn hình điện thoại. Sao họ có thể mải mê mà không chú ý đến những chiếc xe suýt đâm vào họ như thế chứ? Tôi tự nhủ. Họ có màng đến sự an toàn của mình không? Nhưng một ngày nọ, khi đang băng qua…

Phước Hạnh Giữa Hỗn Độn
Tôi đã tự đưa mình vào mớ hỗn độn này, thì tôi phải tự đưa mình ra, đôi khi tôi nghĩ như thế. Mặc dù tôi tin rằng Chúa là Đấng đầy lòng ân điển, nhưng tôi vẫn có khuynh hướng hành động như thể sự cứu giúp của Ngài chỉ dành sẵn khi tôi xứng đáng.
Cuộc gặp gỡ lần…

Nơi Nương Náu
Công việc đầu tiên của tôi là làm cho một nhà hàng thức ăn nhanh. Một tối thứ Bảy nọ, có một anh chàng cứ lảng vảng ở đó, hỏi tôi khi nào thì tôi tan giờ làm. Tôi thấy khó chịu vô cùng. Được một lúc, anh ta gọi món rán, rồi lại gọi nước uống, vì thế người…


Như Quảng Cáo
Trong một kỳ lễ, vợ chồng tôi đã đăng ký một chuyến đi phượt bằng xuồng quanh sông Chattahoochee ở bang Georgia. Với trang phục dép lê, váy ngắn và mũ tai bèo, tôi lằm bằm khi nhận ra mọi thứ trái ngược với quảng cáo – rằng chúng tôi phải vượt qua vài khúc sông nước chảy xiết. May…