Hầu hết chúng ta đã được nuôi dưỡng để tin rằng sự chấp nhận, phần thưởng và sự khen ngợi phải kiếm mới có được. Ở nhà, chúng ta cư xử tốt để làm hài lòng bố mẹ mình. Ở trường, chúng ta học tập chăm chỉ để được điểm tốt. Ở nơi làm việc, chúng ta được mong đợi thể hiện năng lực thật tốt để được thăng chức. Khi không đáp ứng được tiêu chuẩn, chúng ta có thể cảm thấy có lỗi hoặc không xứng đáng.
Chúng ta có xem mối quan hệ giữa mình với Chúa như vậy, và nghĩ rằng mình phải làm Cơ Đốc nhân “tốt” để được vào thiên đàng không? Chúng ta có cố gắng không đi nhà thờ trễ, làm hết sức mình để giúp đỡ người khác và sống một cách thánh khiết không? Và khi thất bại, chúng ta có cảm thấy như mình không thể đối diện với Chúa không?
Những lo âu như thế về bản chất là không sai. Nhưng chúng sẽ không mang đến cho chúng ta sự cứu rỗi. Chúa Giê-xu không phán rằng hễ ai “làm lành” hoặc “là một người tốt” thì sẽ không bị hư mất; Ngài phán “hễ ai tin” thì sẽ được sự sống đời đời.
Đức Chúa Trời chấp nhận chúng ta vào vương quốc của Ngài chỉ trên cơ sở đức tin, chứ không phải bởi việc làm hay tính cách. Thật yên ủi khi được giải thoát khỏi mặc cảm tội lỗi quá khứ và nỗi sợ thất bại của mình! Tất cả những gì chúng ta cần làm là tin vào ơn cứu rỗi của Ngài và công tác của Chúa Giê-xu trên thập giá.
Nhưng đức tin không chỉ có nghĩa là công nhận lẽ thật Phúc Âm; nó còn có nghĩa là cam kết và phó thác đời sống mình cho Chúa Giê-xu, hầu cho chúng ta chỉ phụ thuộc vào Ngài mà thôi. Hôm nay, bạn sẽ phó phác cuộc đời mình cho Chúa Giê-xu chứ?
Trở lại trang Vì Đức Chúa Trời Yêu Thương để tìm thêm tài liệu.