Tác giả

xem hết
David H. Roper

David H. Roper

David H. Roper là mục sư trong hơn 30 năm và bây giờ là người lãnh đạo của mục vụ Idaho Mountain Ministries, một chương trình nghỉ dưỡng tĩnh tâm với mục đích khích lệ các vợ chồng mục sư. Ông thích câu cá, đi bộ đường dài và đi dạo ven sông với vợ là Carolyn. Nhân vật hư cấu mà ông yêu thích là Reepicheep, chú chuột nhỏ can đảm trong Biên niên sử Narnia của C. S Lewis. Nhân vật Kinh Thánh yêu thích của ông là Ca-lép – vị thánh cao tuổi đầy gian truân không bao giờ nghỉ hưu, nhưng cứ tiếp tục chinh phục cho tới lúc qua đời. Tìm thêm sách của David Roper

bài viết của David H. Roper

Nguyên Tắc Vàng

Khái niệm về Nguyên Tắc Vàng - đối xử với người khác theo cách bạn muốn được đối xử - xuất hiện trong nhiều tôn giáo. Vậy điều gì khiến cho phiên bản của Chúa Giê-xu trở nên đặc biệt?

Sự độc đáo nằm ở một từ - “Vậy thì” - cho thấy sự rộng lượng của Cha Thiên Thượng…

Bình Minh

Sáng nay, cảnh bình minh thật tuyệt, nhưng tôi quá bận rộn không thể thưởng thức nó. Tôi quay đi và bắt đầu bận tâm vào những điều khác. Sau đó vài phút, tôi nghĩ đến cảnh bình minh đó và nhận thấy sáng nay mình đã đánh mất một cơ hội để thờ phượng.

Giữa những bận rộn và…

Nhìn Siêu Thấu

Thuật ngữ các nhà điêu khắc dùng để chỉ khả năng khi nhìn vào hòn đá thô ráp thấy được hình dáng hoàn mỹ sau cùng của tác phẩm là “nhìn siêu thấu”

Gutzon Borglum (1867-1941) là nhà điêu khắc đã có nhiều tác phẩm nghệ thuật cộng đồng nổi tiếng. Có lẽ nổi tiếng nhất là Khu Tưởng Niệm…

Kỷ Luật Chờ Đợi

Chờ đợi thật khó. Chúng ta đợi khi mua rau quả, khi đi đường, khi đi khám bệnh. Chúng ta vặn tay, kiềm chế cơn ngáp, chán nản trong lòng. Ở mức cao hơn, chúng ta đợi một lá thư không đến, đứa con đi hoang trở về hay đợi người phối ngẫu của mình thay đổi. Chúng ta đợi…

Cuộc Đời Thầm Lặng

Vài năm trước, tôi tình cờ đọc một bài thơ của George MacDonald có tựa “Cuộc Đời Thầm Lặng” về một chàng trai X-cốt-len tài năng, người đã quay lưng lại với sự nghiệp học thuật danh tiếng để về với người cha già và nông trại gia đình. Ở đó MacDonald đã gắn bó với cái mà ông gọi…

Tay Chúa Nắm Chặt

Khi cùng bọn trẻ băng qua con phố đông đúc trong thị trấn, chúng tôi đưa tay ra và nói “Giữ chặt nhé” và bọn trẻ nắm chặt tay chúng tôi hết mức. Nhưng chúng tôi không bao giờ ỷ vào cái nắm tay của chúng. Mà phải chủ động nắm chặt tay chúng và giữ chúng an toàn. Phao-lô…

Không Hề Trống Trải

Julia đến làm việc tại một trại trẻ mồ côi ở Busia, Uganda vào mùa hè. Ngày thực tập cuối cô đến chào từng đứa trẻ. Cô bé Surnaya rất buồn và nói: “Ngày mai chị đi rồi, tuần sau những người khác cũng rời chúng em mà đi”.

Khi Julia thừa nhận mình phải đi, Surnaya nghĩ và kêu…

Bạn Đồng Hành

Gần đây tôi tra danh sách lớp tốt nghiệp thần học và khám phá ra nhiều người bạn đã qua đời. Điều đau buồn này nhắc tôi nhớ đến sự ngắn ngủi của cuộc sống. Tuổi tác chúng ta đến được bảy mươi, hoặc khỏe mạnh thì đến tám mươi và chúng ta bay mất đi (Thi. 90:10). Nhà thơ…

Chương Cuối Cùng

Tôi có một người bạn có thói quen bắt đầu một cuốn sách mới bằng cách đọc chương cuối cùng trước. Cô nói “Điều đó giúp tôi không bị hồi hộp khi đọc sách.” Với Cơ Đốc nhân cũng vậy, vì chúng ta đã biết kết cục của mọi việc, nên chúng ta có thể bình an giữa mọi hỗn…

Cho Đến Chừng Nào?

Trong 9 năm dài, Sau-lơ săn lùng Đa-vít như “người ta đuổi theo chim đa đa trong núi” (I Sam. 26:20).  Đa-vít cầu nguyện, “Đức Giê-hô-va ôi! Ngài sẽ hằng quên tôi cho đến chừng nào?” “Ngài ẩn mặt cùng tôi cho đến bao giờ?... “Kẻ thù nghịch tôi sẽ trổi hơn tôi cho đến chừng nào?” (Thi. 13:1-2). Xung…