MÓN QUÀ KHÔNG HOÀN HẢO

Giới thiệu: Nuôi dạy con cái là một hành trình tuyệt vời nhưng cũng đầy thách thức đối với các bậc cha mẹ. Với anh chị Thiên Ân – Thiên Âu, hiện là tín hữu của Hội Thánh Tin Lành Việt Nam tại Singapore, hành trình đó còn khó khăn bội phần vì anh chị được Chúa ban cho một đứa con là trẻ có nhu cầu đặc biệt. Nhưng bởi ân điển của Chúa, anh chị đã kinh nghiệm nhiều điều lạ lùng về sự thêm sức và tiếp trợ của Chúa trong những thử thách lớn của gia đình. Câu chuyện đặc biệt của gia đình anh chị đã truyền cảm hứng và đem đến sự khích lệ lớn lao cho rất nhiều người trong suốt mười hai năm qua. Ước mong những điều Chúa đã làm trên gia đình anh chị sẽ tiếp tục được kinh nghiệm cách mới mẻ bởi nhiều bậc cha mẹ khác.

Đồng hành với con gái Gaby nhờ sức Chúa

Sau khi lập gia đình một thời gian, chúng tôi muốn có con và đã cầu xin Chúa. Cảm ơn Chúa đã nhậm lời và Ngài ban cho vợ chồng chúng tôi con gái đầu lòng, gọi là Gaby. Con chúng tôi mắc hội chứng hiếm gặp Dandy Walker khi chào đời, và những vấn đề sức khỏe khác nữa, tổng hợp có thể xếp cùng với các bệnh khác về não gọi chung là bại não. Vào trước Tết Nguyên Đán năm nay, Chúa đã mang Gaby về với Chúa khi con vừa qua mười hai tuổi.

Vào tuần 37 của thai kỳ, bác sĩ mới phát hiện em bé có bất thường trong não và chỉ định sanh mổ. Khi con ra đời, chúng tôi được bác sĩ cho biết bệnh tình của con mình rất nghiêm trọng. Ngay hôm đó, chồng tôi đã báo tin cho gia đình, Hội thánh và bạn bè thân thiết trong Chúa và nhờ cầu thay. Có lẽ đây là bước đầu tiên chúng tôi làm đúng, chúng tôi không thể đối diện với thử thách to lớn này một mình. Khi chia sẻ, chúng tôi đã được bao phủ trong lời cầu nguyện của anh chị em, và Chúa cứ thêm sức, nâng đỡ chúng tôi từng ngày. Hội thánh của chúng tôi đã trung tín cầu nguyện cho chúng tôi mỗi tuần, xuyên suốt mười hai năm qua. Tạ ơn Chúa đã ban cho chúng tôi những người bạn đồng hành thật tốt để cứ ở bên cạnh nâng đỡ, khích lệ từ đầu hành trình cho đến cả bây giờ, khi con chúng tôi đã về với Chúa. Nhờ vậy mà chúng tôi mới có thể đứng vững được trong thử thách của gia đình mình.

Tình trạng bệnh của Gaby rất nặng: con bị động kinh mỗi ngày, thời gian co giật có thể từ vài phút, có lúc kéo dài 1-2 giờ liền. Mỗi ngày chứng kiến con mình chịu đau đớn như vậy, lòng chúng tôi tan nát, đau đớn vô cùng. Khổ tâm nhất là cảm giác bất lực khi nhìn con đau đớn mà không thể làm gì để giúp con. Cảm ơn Chúa những năm sau này Gaby bớt động kinh hơn, khoảng 3-5 cơn một ngày và kéo dài vài giây đến vài phút. Sức khỏe chung thì Gaby yếu về vận động, không biết ngồi, không đứng, không biết sử dụng tay chân, không giữ cổ thẳng lên được. Mắt bé cũng có vấn đề, có thể nhìn yếu hoặc không thấy được. Bé không biết nhai, uống nước bị sặc nên phải gắn ống. Bé có thể ăn cháo lỏng bằng miệng. Bé sống hoàn toàn phụ thuộc vào sự chăm sóc của chúng tôi, từ ăn uống, vệ sinh, di chuyển. Điều tạ ơn Chúa là Gaby nghe được tốt, chúng tôi rất mừng vì con nghe được tiếng cha mẹ. Khi lớn hơn, bé còn biết cười đáp lại. Gaby cười rất dễ thương. Khi ba mẹ nói chuyện mà con cười lại thì đó là niềm an ủi và hạnh phúc rất lớn cho chúng tôi.

Cũng giống bất cứ cha mẹ nào khác, dẫu Gaby không hoàn hảo như lòng chúng tôi ao ước thì con vẫn trọn vẹn là niềm hạnh phúc và là niềm tự hào của chúng tôi. Gaby cho chúng tôi trải nghiệm lần đầu tiên được làm cha, làm mẹ. Chúng tôi yêu thương con như bất cứ cha mẹ nào khác yêu con mình, dầu rằng con không thể làm gì được cho chúng tôi cả. Ngày con chào đời, nằm trong bệnh viện tôi nghe các em bé khóc, lòng thầm ao ước được nghe con mình khóc. Nhưng con tôi yếu ớt, nằm ở phòng săn sóc đặc biệt và chỉ yên lặng nhắm mắt. Khi được về nhà, tôi nhớ mình đã thu âm lại tiếng khóc hiếm hoi của con, để thỉnh thoảng bật lên nghe. Chồng tôi thương con gái vô cùng, đi làm về là anh bồng ẵm, nói chuyện với con. Những năm đầu Gaby bị động kinh liên tục nên đêm không ngủ tròn giấc và cần chăm sóc không rời, chúng tôi có phần vất vả và thiếu ngủ, nhưng chồng tôi có thể ẵm con ngồi hằng vài giờ đồng hồ mỗi đêm. Anh yêu thương, bồng ẵm Gaby từng ngày từ lúc con là một em bé sơ sinh bé xíu cho đến khi con lớn, không hề than vãn hay mệt mỏi. Thật là lạ lùng về tình yêu mà Chúa đặt để vào lòng người làm cha mẹ chúng ta. Dẫu con có như thế nào, có thiếu hoàn hảo ra sao, hay là con có vâng lời hay không, có làm cho cha mẹ tự hào hay không thì chúng ta vẫn yêu con một cách bản năng như vậy. Tình yêu của Chúa ban vào lòng cha mẹ thật là tuyệt vời.

Đức tin được lớn lên khi nuôi dưỡng, chăm sóc con

Hành trình đi với con gái chúng tôi chỉ 12 năm, nhưng để kể lại từng việc thì thật không biết sao cho hết chuyện. Điều mà chúng tôi muốn chia sẻ là Chúa đã dùng những năm tháng đó để chúng tôi biết Chúa nhiều thêm và đến gần Ngài hơn. Chúng tôi được kinh nghiệm đức tin thực hành, biết chắc Chúa có thật và Ngài là Đấng Sống.

Chúa cho chúng tôi thấy bàn tay của Ngài đang chăm sóc, bồng ẵm gia đình và đưa qua từng cơn sóng gió. Chúa thật gần, Ngài biết hết nỗi lòng, suy nghĩ của chúng tôi, và Ngài quan tâm chăm sóc luôn luôn. Khi chúng tôi nản lòng, Chúa dùng nhiều cách để nhắc chúng tôi về sự hiện diện của Ngài. Có khi một người xa lạ trên đường dừng lại, hỏi thăm về Gaby và ngỏ lời cầu nguyện xin Chúa thêm sức cho gia đình chúng tôi. Có khi là một bài thánh ca, một câu Kinh Thánh mà bạn bè gửi cho ngay khi mình cần nâng đỡ. Hoặc một chị em ghé nhà mang cho thức ăn nấu sẵn ngay khi chúng tôi quá mệt mỏi nhiều ngày. Chúa đưa đến sự giúp đỡ rất lớn từ “Shalom Brothers,” một nhóm các anh em trong Chúa làm nghề lái xe taxi. Họ đã hy sinh rất nhiều thì giờ và công sức đưa và đón Gaby đi học mỗi ngày trong suốt nhiều năm trường. Dù sống xa gia đình, Chúa luôn dùng hội thánh và bạn bè để nâng đỡ chúng tôi. Chúng tôi không đơn độc bao giờ. Thật không thể kể hết những kinh nghiệm về sự tiếp trợ và chăm sóc của Chúa.

Trải qua thử thách, hôn nhân của chúng tôi cũng đối diện với nhiều sóng gió, đã có lúc dường như tan vỡ. Nhưng cảm ơn Chúa, Ngài đã thương xót, thăm viếng và làm cho tươi mới. Một trong những điều Chúa giúp tôi lúc đó là cuốn sách “Năng lực trong lời cầu nguyện của người vợ” của tác giả Stormie Omartian. Khi sử dụng sách để cầu nguyện cho chồng, Chúa chỉ ra cho tôi thấy những vấn đề của chính bản thân để cầu xin Chúa giúp đỡ và biến đổi mình. Khi chúng tôi đến gần với Chúa, chúng tôi đã đến gần với nhau hơn.

Một điều khác là Chúa có dùng Gaby để khích lệ người chung quanh chúng tôi. Điều này xem ra trái lẽ thường vì con chúng tôi cả đời không nói một lời nào, lại đau bệnh triền miên, người khác có thể nghĩ đến bé như là gánh nặng hơn là ơn phước. Thật sự chúng tôi không hiểu cách Chúa làm, nhưng rồi thấy bạn bè, người thân của mình khi đối diện với nan đề, khó khăn riêng thì họ lại nhớ đến Gaby và được khích lệ trong đức tin. Có lẽ khi đồng hành với gia đình chúng tôi, những người thân cũng thấy được lòng thương xót và sự thành tín của Chúa, sự tiếp trợ, sự chăm sóc, an ủi và sức lực của Chúa thi thố trên cuộc đời của Gaby. Nhìn lại, chúng tôi thấy thật lạ lùng cách mà Chúa sử dụng từng cuộc đời mỗi người.

Dẫu rằng hành trình này rất nhiều đau đớn, vất vả cũng có, nhưng chúng tôi cảm tạ Chúa rất nhiều về trải nghiệm này. Được cùng đi với con, với nhau và với Chúa, chúng tôi biết thêm về chính Chúa: Ngài tể trị và chăm sóc từng cuộc đời, Ngài quan tâm đến từng nhu cầu bé nhỏ nhất. Chúng tôi cũng nhìn nhận rõ sự bất lực, khả năng hữu hạn của chính mình để tập tành sống trông cậy Chúa và vâng lời Ngài.

Đối diện với việc Chúa đem Gaby về với Chúa

Khi Chúa mang Gaby về với Ngài một cách đột ngột, chúng tôi bất ngờ và rất buồn. Dầu biết rằng hội chứng bệnh của con nổi tiếng về những cái chết bất ngờ, nhưng không có gì có thể chuẩn bị đủ cho chúng tôi khi việc xảy đến. Điều chúng tôi cầu nguyện với Chúa lúc đó là “Chúng con xin trả Gaby lại cho Chúa. Chúng con tạ ơn Chúa đã cho chúng con được làm cha mẹ của Gaby, được chăm sóc con những năm qua. Chúng con đã hết lòng yêu thương Gaby, mong rằng Chúa hài lòng về công việc Chúa giao cho chúng con.” Chúng tôi biết ý muốn Chúa là tốt lành cho Gaby và cho chúng tôi, nên dù nhiều điều không thể hiểu hay giải thích được thì chúng tôi vẫn thuận phục, tiếp tục tin cậy và bước đi với Ngài.

Trải nghiệm làm cha mẹ

Được Chúa ban cho đặc ân làm cha mẹ, chúng tôi nghĩ rằng mỗi đứa con là một món quà có một không hai từ nơi Chúa. Không có món quà nào giống nhau cả, vì mỗi người là một tạo vật đặc biệt và duy nhất. Nếu con có khác với mong đợi của cha mẹ, thì chúng tôi vẫn tin rằng Chúa không bao giờ nhầm lẫn khi nắn nên con cách này. Chúa yêu mỗi người bằng tình yêu trọn vẹn, và Ngài có một kế hoạch hoàn hảo cho cuộc đời mỗi người.

Ngoài Gaby, chúng tôi có thêm một con trai nhỏ nữa. Hai đứa con đã cho chúng tôi những trải nghiệm hoàn toàn khác nhau, nhưng tất cả đều rất ngọt ngào và thật quý báu. Giờ đây, chúng tôi tiếp tục cầu xin Chúa hướng dẫn, ban sự khôn ngoan mỗi ngày để có thể nuôi dạy, chăm sóc con theo ý Chúa. Chúng tôi đã hiểu rằng khả năng của mình rất hạn chế mà việc nuôi dạy con lại không hề dễ dàng. Cầu xin Chúa cho con chúng tôi lớn lên sớm gặp Chúa, tiếp nhận Chúa là Chúa, làm chủ đời sống của con. Đó là điều ao ước lớn nhất của vợ chồng chúng tôi.

Con cái là ơn phước, là món quà Chúa ban cho người làm cha mẹ, và con gái Gaby chính là món quà vô cùng đặc biệt mà Chúa ban cho vợ chồng chúng tôi. Mới nhìn qua thì món quà này không được như ý, còn có vẻ xấu xí, thiếu hoàn hảo. Tuy nhiên, khi chúng tôi hiểu rằng Gaby là tạo vật hoàn hảo của Chúa, là quý giá trước mặt Ngài, khi chúng tôi hết lòng yêu quý, trân trọng món quà này, thì chúng tôi đã dần phát hiện ra ý nghĩa, đã thấy được vẻ đẹp và sự hoàn hảo của món quà Chúa ban cho mình. Chúng tôi dâng lời cảm tạ Chúa và ao ước tiếp tục được đi với Chúa, được lớn lên trong sự hiểu biết Chúa càng thêm mỗi ngày.

Hình ảnh và lời chứng: Chị Thiên Âu

Đọc các nội dung khác về chủ đề nuôi dạy con cái tại: https://vietnamese-odb.org/cung-con-truong-thanh/