Chờ đợi Chúa không phải là điều dễ dàng. Việc đó không giống như xếp hàng chờ ở ngân hàng hay trung tâm mua sắm mà bạn có thể nhìn thấy hàng dài bao nhiêu và mục tiêu cuối cùng – người kiểm phiếu hay nhân viên thu ngân. Dù bạn phải chờ đợi, nhưng bạn tin rằng sẽ sớm tới lượt bạn bởi vì bạn có thể nhìn thấy điểm cuối.
Nhưng việc chờ đợi Chúa đôi khi giống như chờ đợi trong đám kẹt xe. Khi bạn bị mắc kẹt ở giữa, bạn chỉ có thể nhích từng chút một. Bạn không nhìn thấy hết những gì ở phía trước, hay khi nào tình trạng kẹt xe kết thúc. Điều đó khiến bạn mất kiên nhẫn và bực mình.
Cá nhân tôi đã kinh nghiệm điều này khi tôi trải qua hơn sáu tháng thất nghiệp vào năm trước. Lúc đó, tôi đang làm việc theo hợp đồng trong lĩnh vực PR/ Marketing và sau đó hết hợp đồng. Thời gian trôi qua, tôi càng buồn bực về hoàn cảnh của mình và bắt đầu mất tập trung vào Đấng viết nên cuộc đời tôi – ngay cả chương khó hiểu này. Tuy nhiên, trong suốt thời gian này, tôi tìm được sự đảm bảo và hy vọng từ Lu-ca chương 8, câu chuyện kể về các môn đồ gặp bão và họ đã quên mất Chúa Jêsus là ai.
Trong câu chuyện mà Lu-ca ký thuật lại, Chúa Jêsus đang ở trên thuyền với các môn đồ. Ngài đang ngủ trong lúc cơn bão lớn ập đến (Lu-ca 8:22-23). Khi môn đồ thấy những cơn sóng hung tợn ập vào thuyền, họ vô cùng sợ hãi. Họ đến đánh thức Chúa Jêsus và nói: “Thầy ơi, Thầy ơi, chúng ta chết mất!” (Lu-ca 8:24). Họ đã bối rối trước hoàn cảnh xảy đến và tôi có thể hiểu cảm giác của họ.
Khi tình trạng thất nghiệp kéo dài, tôi nhận ra rằng tôi không còn tiền trong tài khoản ngân hàng bởi vì không có thu nhập. Tôi khóc suốt nhiều ngày và tự hỏi liệu Chúa có nhìn thấy hoàn cảnh của tôi không. Nhiều tuần sau đó, tôi vẫn không muốn bước ra khỏi giường vì buồn bã, thất vọng, ngã lòng. Tôi cứ kêu cầu cùng Chúa: “Nếu Ngài chu cấp mọi sự cần dùng của chúng con, vậy thì tại sao lúc này Ngài không chu cấp bằng cách cho con có công việc? Chúa ơi, Ngài không nhìn thấy là con cần công việc sao?”
Điều khiến cho hoàn cảnh của tôi vô cùng khó khăn là vì chính quyền mới ở đất nước Barbados của tôi bắt đầu một chương trình cắt giảm chi tiêu trong suốt thời gian tôi thất nghiệp. Đất nước bước vào thời kỳ khủng hoảng kinh tế, khiến cho nhiều người bị mất việc và tôi càng khó hy vọng tìm được việc. Giống như các môn đồ, tôi bắt đầu cảm thấy sợ hậu quả của hoàn cảnh khó khăn đó. Bởi vì tôi không thể nhìn thấy Chúa hành động nên tôi cảm thấy như Ngài không quan tâm đến hoàn cảnh của tôi hoặc có lẽ Ngài đã quên tôi. Trong lúc ngã lòng, tôi bắt đầu nghi ngờ, không tin rằng Chúa sẽ giải cứu tôi khỏi hoàn cảnh giống như cơn bão vô vọng. Nhưng rồi tôi đã suy nghĩ đến lời Chúa Jêsus phán với các môn đồ đang sợ hãi, nghi ngờ. Ngài hỏi: “Đức tin các con ở đâu?” (Lu-ca 8:25). Tôi cũng tự hỏi mình câu đó, và nhận ra mình thiếu đức tin bởi vì tôi đã nhìn vào cơn bão thay vì Đấng dẹp yên cơn bão.
Khi tập chú vào cơn bão và điều đang xảy ra (hoặc không xảy ra) với mình, tôi đã quên chú ý đến công việc Chúa đang làm đằng sau hoàn cảnh đó. Tôi quên mất rằng Ngài thực hiện mọi việc theo mục đích tốt lành của Ngài (Rô-ma 8:28). Khi nhận ra điều này, tôi được thôi thúc để dành riêng vài ngày kiêng ăn cầu nguyện để tập chú vào Chúa.
Khi tôi tìm kiếm Ngài, Đức Thánh Linh khích lệ tôi tiếp tục công bố rằng Đức Chúa Trời là Đấng chu cấp của tôi. Càng suy ngẫm Lời Chúa, Đức Thánh Linh càng nhắc tôi nhớ đến những câu Kinh Thánh khích lệ như Ma-thi-ơ 6:25-27, Phi-líp 4:6 và Thi Thiên 37:25.
Những câu Kinh Thánh này đã thay đổi cái nhìn của tôi và mở mắt tôi để nhìn thấy rằng dù tôi thiếu thốn tài chính nhưng Chúa vẫn đang chu cấp cho tôi qua gia đình, qua sự khích lệ của những người bạn thân và cũng ban cho tôi có nơi an toàn để sống. Khi tôi xem xét lại hoàn cảnh, tôi ăn năn về sự lo lắng và thiếu đức tin của mình và cầu nguyện xin Chúa đổi mới tâm trí của tôi để nhìn hoàn cảnh theo cách tích cực hơn. Tôi cũng quyết định viết những câu Kinh Thánh đó ra giấy bìa để đem theo và thầm nguyện suốt cả ngày. Điều này giúp tôi cứ tập chú vào Chúa Jêsus và lời hứa chu cấp của Ngài. Cuối cùng, Chúa đã chu cấp cho tôi trong thời điểm của Ngài. Tôi đã được nhận vào làm tại một trong số những công ty mà tôi đã gọi đến để hỏi công việc. Sau khi cầu nguyện nhiều, tôi vui vẻ chấp nhận công việc đó.
Nhìn lại, tôi tin rằng khi cuộc đời không diễn ra theo cách chúng ta mong đợi, chúng ta rất dễ để cho sự lo lắng, sợ hãi và nghi ngờ bước vào tâm trí và tấm lòng của mình. Nhưng thay vì đầu hàng trước những cám dỗ đó, chúng ta cần nhớ rằng Chúa luôn hoàn thành mục đích của Ngài trong cuộc đời chúng ta. Qua kinh nghiệm này, Chúa đã dạy tôi kiên nhẫn và sẵn sàng chờ đợi Ngài ngay cả trong những lúc khó khăn, thất vọng (Thi Thiên 27:14) mà có lẽ tôi không thể hiểu.
Điều ấn tượng với tôi trong câu chuyện ở sách Lu-ca là dù Chúa Jêsus chất vấn môn đồ về đức tin của họ, Ngài vẫn dẹp yên cơn bão (Lu-ca 8:24). Như các môn đồ kinh ngạc về điều Chúa Jêsus làm dù họ thiếu đức tin, tôi cũng kinh ngạc trước quyền năng và sự chu cấp của Chúa trong giai đoạn này của cuộc đời tôi. Kinh nghiệm này giúp tôi luôn ghi nhớ phải bước đi bởi đức tin nơi Chúa, chứ không phải bởi mắt thấy. Chúa biết rõ mọi nhu cầu của chúng ta nên chúng ta có thể tin cậy Ngài trong mọi lĩnh vực của cuộc sống.
Tác giả: Joy-Ann Wood, Barbados
Được dịch từ trang: https://ymi.today/2019/05/finding-god-in-the-midst-of-unemployment/. YMI là mục vụ dành cho giới trẻ thuộc Our Daily Bread Ministries.