3 LỜI KHUYÊN ĐỂ GIẢI QUYẾT XUNG ĐỘT GIA ĐÌNH

Nguồn: https://ymi.today/2020/04/3-tips-to-resolve-family-conflicts/. YMI là mục vụ giới trẻ thuộc Our Daily Bread Ministries. Sử dụng với sự cho phép của YMI.

Khi tôi viết những điều này thì mọi thứ đã lắng xuống sau cuộc xung đột cuối tuần với gia đình. Xin đừng hiểu lầm tôi – tôi và gia đình tôi rất yêu thương nhau, và tất cả chúng tôi đều muốn điều tốt nhất cho nhau. Chỉ là có những lúc, sự kiêu hãnh đã thống trị lòng tôi và tôi muốn làm theo ý mình, thay vì muốn gia đình được hòa thuận. Vào cuối tuần hôm đó, tôi đã cảm thấy rằng tôi có thể làm nhiều thứ tốt hơn bố của mình.

Đó là một buổi chiều thứ bảy như thường lệ, gia đình tôi đi ăn tối với nhau. Sau khi thanh toán tiền xong, tôi đã có một suy nghĩ ích kỷ – tại sao bố tôi không tình nguyện đi mua thức ăn? Tại sao bố không chủ động lấy ghế cho bàn của chúng tôi? Bố chẳng nhớ rằng bố đã la mắng và đánh tôi khi tôi còn nhỏ vì đã không làm những điều đó sao? Tôi cảm thấy bực mình và bắt bố phải xin lỗi như bố đã bắt tôi xin lỗi 20 năm trước. Chúng tôi về nhà trong im lặng.

Là người sáng tác nhạc, tôi mới vừa viết một bài hát để nhắc nhở chính mình rằng tôi là con cái của Cha trên trời. Nhưng trước khi thu âm bản thử nghiệm, một suy nghĩ đã đánh động tôi – tôi đang là đứa con thế nào đối với người cha trên đất của tôi? Tôi nhận ra rằng trong trường hợp này, việc ai đúng không quan trọng. Tôi đã cho rằng mình tốt hơn bố. Tinh thần phán xét này xuất phát từ sự kiêu ngạo, là điều không bao giờ đẹp lòng Chúa.

Tôi cũng được nhắc nhở về Rô-ma 12 mà gần đây tôi đã đọc trong giờ tĩnh nguyện. Trong phần Kinh Thánh đó, sứ đồ Phao-lô viết về sự hiệp nhất của hội thánh và tôi tìm thấy ba nguyên tắc giải quyết xung đột mà cũng hữu ích trong bối cảnh gia đình.

1. Nhìn người khác theo cách Chúa nhìn tôi

Là con cái Chúa, chúng ta sống theo sự khôn ngoan từ Chúa chứ không phải từ thế gian. Thế giới bảo chúng ta “lo cho mình và chỉ mình thôi”, còn Chúa muốn chúng ta để sự khiêm nhường dẫn lối hành động của mình, chứ không phải sự tự vệ.
Tôi được nhắc nhở về tấm gương của Chúa Jêsus. Ngài đã chết vì tôi trong lúc tôi vẫn còn đang nổi loạn chống nghịch Ngài – vậy thì tôi là ai mà cho mình đạo đức hơn bố mình? Cả tôi và bố của tôi đều là tội nhân được cứu bởi ân điển, và như nhà truyền giáo Billy Graham đã nói, “mặt đất tại dưới chân thập tự giá đều bằng phẳng như nhau”. Điều này có nghĩa là tôi phải nhìn bố tôi cũng là công việc chưa hoàn tất của Chúa, và đối xử với bố cách tôn trọng bằng ân điển lớn lao mà Chúa đã đối đãi với tôi.

Rô-ma 12:3 tóm lại về điều này rằng: “Đừng nghĩ quá cao về chính mình, nhưng phải suy nghĩ đúng mực”. Lòng kiêu ngạo ích kỷ không có chỗ trong tâm trí được đổi mới, là điều đẹp lòng Chúa.

2. Gắn bó với điều lành

Việc có trí nhớ tốt đôi khi bất lợi cho tôi – bởi vì tôi thấy khó để quên đi những điều bố mẹ đã làm với mình. Nhưng Rô-ma 12:9-10 nói rằng: “Tình yêu thương phải thành thật. Hãy ghê tởm điều dữ, gắn bó với điều lành. Hãy yêu thương nhau thân thiết như anh em; hãy hết lòng kính nhường nhau.”

Trong hoàn cảnh này, tôi thấy khó để nhìn thấy điều tốt ở bố tôi. Nhưng bố đã làm nhiều điều cho tôi trong cuộc đời hơn tôi từng biết. Chỉ bởi vì tôi không thể nhớ hết sự hy sinh của bố không có nghĩa là những hy sinh đó không quan trọng.

Một cách để “kính nhường nhau” đối với tôi là “gắn bó với điều lành” – tôi được kêu gọi để khích lệ bố mình và công nhận những điều tốt ở bố, như Chúa đã khích lệ tôi khi Ngài nhắc nhở tôi qua người khác rằng những nỗ lực của tôi trong sự phục vụ đã đem đến kết quả tốt. Càng để Thánh Linh nhắc nhở mình về điều tốt trong mỗi người và mỗi hoàn cảnh, tôi càng có lòng biết ơn và điều đó giúp tôi không còn tinh thần chỉ trích, luôn biết ơn và gây dựng nhau để đem đến ích lợi cho gia đình của Đức Chúa Trời. Tôi nhận ra rằng cách tôi kính trọng người cha trên đất cũng phản ánh cách tôi tôn kính Cha trên trời. Tôi được kêu gọi để tôn kính cả hai.

3. Chọn giải hòa

Rô-ma 12 kết thúc với lời kêu gọi: “Thưa anh em yêu dấu, đừng tự tay mình báo thù ai, nhưng hãy nhường cho cơn thịnh nộ của Đức Chúa Trời… Đừng để điều ác thắng mình, nhưng hãy lấy điều thiện thắng điều ác” (Rô-ma 12:19a, 21).

Việc biết rằng cả hai đều có lỗi cũng không thể bào chữa cho hành động của tôi bởi vì tôi không có quyền đoán xét. Khi bố tôi không làm theo những điều bố từng dạy tôi, lòng tôi đầy buồn bực và thất vọng – gần như là giận dữ. Tôi đã để những suy nghĩ bất kính về bố nung nấu trong tâm trí mình.

Nhưng điều này đi ngược với đường lối Chúa. Thay vì để chúng ta giải quyết tội lỗi bằng những cách tội lỗi của mình (mà tàn phá nhiều hơn và thậm chí dẫn tới tội lỗi nhiều hơn), Ngài biết gánh nặng này quá lớn với chúng ta. Vì vậy, Chúa muốn chúng ta giao phó ước muốn này cho Ngài, và để Ngài chữa lành chúng ta. Chỉ một mình Ngài biết cách giải quyết tội lỗi tốt nhất. Ngài sẽ cất đi sự ghen ghét trong tấm lòng chúng ta và những ý tưởng chia rẽ khỏi tâm trí chúng ta – và thay thế bằng tình yêu dành cho người khác, là tình yêu đem đến sự giải hòa. Chúng ta phải chống trả tội lỗi bằng cách làm điều lành cho những người đã phạm lỗi với chúng ta, và để Chúa giải quyết tội lỗi theo đường lối và thời điểm hoàn hảo của Ngài.

Tôi đã có một quyết định sau bữa ăn tối thứ bảy tuần trước. Tôi có thể làm ngơ nỗi đau tôi đã gây ra cho bố mình và tiếp tục thu âm bản thử nghiệm cho bài hát (tôi cảm thấy điều đó là sự giả hình) – hoặc tôi sẽ chọn con đường khó đi là xin lỗi bố mình.

Biết rằng mọi người sẽ ngủ ngon hơn vào đêm hôm đó nếu chúng tôi giải quyết xung đột, tôi đã chọn cách thứ hai. Tôi đã lấy hết can đảm ngồi cạnh bố trên chiếc sô pha, và tôi đã chân thành với bố. Tôi nói rằng tôi xin lỗi và tôi nói với bố rằng tôi thấy thật khó để quên đi những lời mà bố đã nói với tôi khi còn nhỏ. Rồi tôi hỏi bố rằng lần tới tôi nên làm gì để xử lý tình huống tốt hơn. Thật vui vì bố đã chấp nhận lời xin lỗi của tôi, thậm chí cảm ơn tôi. Tôi cảm thấy như gánh nặng được trút khỏi vai mình.

Nói lời xin lỗi không dễ dàng chút nào, nhưng đó là điều đáng làm bởi vì tôi biết rằng mối quan hệ tốt với người cha trên đất và Cha trên trời quan trọng hơn rất nhiều so với lòng kiêu hãnh đặt sai chỗ hay “quy chuẩn đạo đức”. Tôi có thể giỏi tranh luận, nhưng lòng tin của tôi không đến từ đó. Lòng tin chắc của tôi nằm ở chỗ tôi là con gái của bố tôi và trên hết, tôi là con của Cha trên trời.

Đọc các bài viết khác tại: https://vietnamese-odb.org/ymi-viet-nam/

Đọc thêm các nội dung về ngày Lễ Phụ Mẫu.