Nhân loại từ lâu đã ước ao được sống mãi. Nhưng bất chấp mọi nỗ lực của chúng ta, sự bất tử vẫn khó có thể đạt được. Song, các Cơ Đốc nhân ngày nay đã sở hữu điều mà thế gian ao ước bấy lâu.

Đức Chúa Trời đã định để loài người sống mãi. A-đam và Ê-va đã được phép ăn bất kỳ trái cây nào trong vườn Ê-đen, kể cả cây sự sống (Sáng. 2:15). Nhưng họ đã cố tình ăn trái cây mà họ không được phép ăn (Sáng. 2:17, 3:1-7). Kết quả là họ đã bị trục xuất khỏi ngôi nhà đời đời của họ (Sáng. 3:23) và sự chết đã bước vào thế gian (I Cô. 15:21).

Nhưng Đức Chúa Trời vẫn ao ước nhân loại sống với Ngài mãi mãi. Vì chúng ta “là người trước kia xa cách, bây giờ đã được gần gũi nhờ huyết của Đấng Christ” (Êph. 2:13-14), giờ đây chúng ta có thể sống với Chúa mãi mãi (Giăng 14:2-3, 23; Khải. 21:3). Đã bao giờ bạn tự hỏi ở với Chúa mãi mãi là gì chưa?

Sự sống đời đời không chỉ là sự tồn tại vĩnh viễn. Nó nói về chất lượng hơn là số lượng. Đó là cuộc phiêu lưu để “nhận biết Cha là Đức Chúa Trời duy nhất và chân thật, cùng Đức Chúa Giê-xu Christ” (Giăng 17:3). Trong tiếng Hê-bơ-rơ, nhận biết ngụ ý một mối quan hệ gần gũi, thân mật (Phục. 30:6; Giê. 31:33-34). Đây là điều chúng ta có thể bắt đầu ngay hôm nay, vì sự sống đời đời không chỉ là một di sản tương lai (Gióp 19:26; Giăng 5:28-29; Khải. 22:14), mà cũng là một tài sản trong hiện tại (Giăng 5:39, 6:47-51).

Thật là một đặc ân và trách nhiệm — khi chúng ta có thể kinh nghiệm một đời sống yêu mến và vâng phục Chúa, bây giờ và mãi mãi!

Trở lại trang Vì Đức Chúa Trời Yêu Thương để tìm thêm tài liệu.