Đọc Kinh Thánh: Lu-ca 2:1-7

Câu gốc: Vì quán trọ không còn chỗ cho họ. Lu-ca 2:7

Cuộc sống quá đỗi khó khăn với Datha và gia đình cô. Khi Datha 39 tuổi, cô bị đau tim và phải phẫu thuật. Rồi cô biết mình mắc bệnh xơ vữa động mạch. Một năm sau đó, Heather – đứa con gái 15 tuổi của cô bị liệt sau một vụ tai nạn giao thông. Datha đã phải nghỉ làm để chăm sóc con gái và cứ thế hóa đơn mỗi ngày lại thêm chồng chất. Chẳng bao lâu sau, họ phải đối diện với nguy cơ bị đuổi ra khỏi nhà trọ. Lúc ấy, cô đã rất cay đắng với Chúa nên cô không cầu nguyện nữa.

Rồi Giáng Sinh đến. Một cô gái trẻ gõ cửa nhà Datha. Cô gái ấy gửi lời chúc mừng Giáng Sinh đến Datha, rồi gửi cô một phong bì và nhanh chóng rời đi. Bên trong phong bì là số tiền đủ để Datha trả tiền thuê nhà cho năm tới. Trong phong thư có một tờ giấy ghi chú: “Xin hãy nhận món quà này từ Đấng có ngày sinh nhật mà chúng ta kỷ niệm trong mùa lễ này. Vì cách đây rất lâu, gia đình Ngài cũng đã không có chỗ ở.”

Lu-ca 2 kể câu chuyện về Giô-sép và Ma-ri khi họ tìm chỗ cho Ma-ri sanh nở. Họ không tìm thấy được nơi nào khác ngoài chuồng gia súc. Chúa Jêsus cũng đã nói về chính Ngài rằng: “Con Người không có chỗ gối đầu” (Ma-thi-ơ 8:20).

Chúa Jêsus thấu hiểu vấn đề mà Datha đang gặp phải. Ngài đã đem đến cho cô niềm hy vọng và đáp ứng nhu cầu của cô thông qua sự giúp đỡ của người khác.

Chúng ta có thể trao mọi điều lo lắng mình cho Ngài (I Phi-e-rơ 5:7). Trong Đấng Christ, chúng ta tìm thấy nơi trú ẩn (Thi Thiên 61:3-4). —ANNE CETAS

HÃY TRAO MỌI ĐIỀU LO LẮNG CHO CHÚA, NGÀI SẼ SĂN SÓC BẠN.