Đọc Kinh Thánh: Ma-thi-ơ 2:13-21

Câu gốc: Hãy… đem con trẻ và mẹ Ngài lánh sang Ai Cập. Ma-thi-ơ 2:13

Trong một chuyến du lịch ở Mỹ vào năm nọ, khi gia đình chúng tôi đến Columbus thì nhận được cảnh báo về một cơn lốc xoáy đang kéo đến. Thình lình, mọi thứ đã thay đổi vì chúng tôi lo rằng các con của mình có thể gặp nguy hiểm.

Tôi đề cập câu chuyện này để giúp chúng ta tưởng tượng tình cảnh mà gia đình Giô-sép đối diện khi ông cùng Ma-ri và con trẻ lánh sang Ai Cập. Vua Hê-rốt đe dọa tìm giết con trẻ. Hãy tưởng tượng tình thế đáng sợ thế nào khi họ biết rằng “vua Hê-rốt sắp tìm con trẻ ấy để giết” (Ma-thi-ơ 2:13).

Chúng ta thường nghĩ về Giáng Sinh đầu tiên là khung cảnh miền quê yên bình – tiếng gia súc kêu và mục đồng quỳ gối trong khung cảnh thanh bình. Nhưng gia đình của Chúa Jêsus không hề yên bình vì họ đang cố thoát khỏi âm mưu tàn ác của vua Hê-rốt. Chỉ khi một thiên sứ hiện đến nói rằng họ đã được an toàn, thì gia đình Ngài mới rời khỏi Ai Cập và trở về Na-xa-rét (c.20-23).

Chúng ta nên tôn kính và biết ơn Ngài biết bao. Chúa Jêsus, Đấng đang vui hưởng sự oai nghi của thiên đàng trong mối thông công với Cha Ngài, đã từ bỏ tất cả để hạ sinh trong cảnh nghèo hèn, đối diện với vô vàn hiểm nguy và chịu đóng đinh vì chúng ta. Ra khỏi Ai Cập là một chuyện, nhưng lìa bỏ thiên đàng vì chúng ta – đó mới là phần quan trọng và tuyệt vời của câu chuyện này! —DAVE BRANON

CHÚA JÊSUS ĐẾN THẾ GIAN VÌ CHÚNG TA ĐỂ CHÚNG TA CÓ THỂ Ở THIÊN ĐÀNG CÙNG VỚI NGÀI.