CHÚA CHƯA HOÀN TẤT CÂU CHUYỆN CỦA BẠN

Tôi lớn lên với nỗi khiếp sợ người bố bạo hành của mình. Tôi từng bị bỏ rơi, đánh đập và hành hạ. Cách đối xử của bố khiến tôi tin rằng không ai cần đến tôi – tôi là gánh nặng không đáng để chịu đựng.

Ở tuổi 15, điều này khiến tôi trở nên chán chường và tuyệt vọng. Tôi cảm thấy bị từ chối, và tôi che đậy nỗi cô đơn cùng niềm đau của mình bằng chiếc mặt nạ bảo vệ đầy giận dữ.

Thiếu tình yêu thương và sự chấp nhận, tôi thường hỏi tại sao tôi phải sống và thậm chí cuộc đời tôi có quan trọng hay không. Đâu đó sâu thẳm bên trong, một phần trong tôi muốn biết cuộc sống có gì khác hơn thế giới khó khăn và giận dữ xung quanh mình.

Chừng nào những câu hỏi về mục đích sống này vẫn chưa được trả lời, sự trống rỗng mà tôi cảm nhận cứ tiếp tục đeo đuổi tôi. Nhưng khi tôi tìm thấy câu trả lời cho lý do mình tồn tại, có một sự thay đổi lớn đã xảy ra, mọi thứ không còn như trước nữa.

Kết cục cô đơn và chết chóc mà thế giới dẫn tôi đến

Khi tôi theo đuổi mục đích sống, khuynh hướng tự nhiên của tôi quay về những gì mà thế giới đem đến. Vì thế, tôi đã tìm kiếm địa vị của mình qua việc chơi thể thao và những cô gái. Tôi theo đuổi sự thỏa mãn qua rượu và thuốc phiện, cũng như tìm lối thoát tạm thời qua âm nhạc. Tôi tìm đến những chai rượu vodka để được bình an và việc phê thuốc khiến tôi vơi bớt những nỗi đau của mình.

Dĩ nhiên, sự nhẹ nhõm chẳng hề kéo dài được lâu. Tôi tiếp tục cố gắng thuyết phục bản thân rằng những hạnh phúc của đời này sẽ giúp tôi, khi thực tế, chúng để lại cho tôi cảm giác hoang mang nhiều hơn về mục đích của tôi trong cuộc đời – tôi rơi vào vòng xoáy nguy hiểm của sự nghiện ngập, điều chỉ đem lại sự trống rỗng.

Đến khi cùng đường, tôi cuối cùng đã tìm kiếm Chúa

Qua nhiều năm chồng chất sự giận dữ và cay đắng đối với Chúa và mọi người, tôi phớt lờ nỗ lực của những người cố gắng chia sẻ Tin Lành với tôi. Nhưng, tôi dần dần phát hiện ra bản thân thèm khát một điều gì đó – bất cứ điều gì – có thể giúp tôi hiểu được ý nghĩa cuộc đời của mình. Và sự thèm muốn đó đã thôi thúc tôi xem xét lại Tin Lành mà tôi từng tránh né. Tôi đã thử gần như tất cả mọi điều và biết những điều đó không thể đem lại ý nghĩa cho cuộc đời mình. Có lẽ đó là thời điểm để cho Cơ Đốc giáo một cơ hội.

Từ chỗ tuyệt vọng, tôi được kéo đến gần lời hứa quý báu Chúa Jêsus ban, về đời sống trọn vẹn và hoàn toàn thỏa mãn trong Ngài. Tôi khao khát kinh nghiệm điều đó trong chính cuộc đời mình – được tận hưởng nguồn nước đem đến sự sống đời đời (Giăng 4:12-14).

Cuối cùng ở tuổi 16, tôi đón nhận Đấng Christ bước vào cuộc đời mình và bắt đầu quá trình kéo dài cả đời để học cách nhận biết Chúa Jêsus là nguồn sự sống và là câu trả lời cho mọi câu hỏi về mục đích sống của tôi.

Một tạo vật mới trong những hoàn cảnh cũ

Tuy nhiên, khi tin nhận Chúa Jêsus, hoàn cảnh của tôi vẫn giữ nguyên như trước. Thuốc phiện và rượu vẫn vẫy gọi tôi. Cha tôi vẫn bạo hành và không hề cho tôi bất cứ thứ gì giống với tình yêu thương hay sự chấp nhận cả. Nhưng, mặc dù hoàn cảnh của tôi vẫn không thay đổi, nhưng bên trong tôi mọi thứ đã khác biệt.

Điểm khác biệt nằm ở thực tế là tôi không còn cảm thấy bị giam cầm trong hoàn cảnh mình đang sống. Vì Chúa Jêsus đã cứu tôi khỏi sự giam cầm của tội lỗi, Ngài nhận tôi làm con nuôi của Ngài, ban cho tôi tình yêu và sự chấp nhận vô điều kiện – những điều mà tôi khao khát có được bấy lâu (I Giăng 3:1). Qua sự cứu chuộc, Chúa đã ban cho tôi niềm hy vọng về đời sống vượt trên những cạm bẫy của sợ hãi và vòng luẩn quẩn của nghiện ngập.

Mặc dù việc tin nhận Chúa không giải quyết hết mọi nan đề một cách nhanh chóng nhưng đã tháo gỡ nhiều tranh chiến của tôi về địa vị và mục đích sống. Chúa đã dạy tôi cách vượt qua những cám dỗ của thế giới này, và thay vào đó, tìm đến Lời Chúa để hiểu được rằng tôi được tạo dựng cho Ngài (Cô-lô-se 1:16) và những mục đích của Ngài!

Cách Chúa vẫn đang giúp tôi hiểu được mục đích của mình

Khi tôi tiếp tục hành trình Cơ Đốc nhân của mình, Chúa đã liên tục bày tỏ cho tôi thấy rằng tôi dựa vào những điều ngoài Ngài để hiểu vị trí của mình trong thế giới này. Gần đây, tôi phải vượt qua sự cám dỗ tìm kiếm sự tán thưởng của mọi người để khẳng định những việc tôi làm trong nhà thờ. Thay vì trông cậy vào người khác, tôi nhắc nhở bản thân rằng trong khi cố gắng để hiểu rõ tôi là ai, tôi phải trông cậy Đấng Christ. Bởi vì Đấng Christ là lý do tôi tồn tại. Ngài là Đấng hy sinh chính mạng sống của mình để ban cho chúng ta con đường trở lại mối liên hệ với Đức Chúa Trời, là Đấng dựng nên chúng ta.

Khi bị cuốn vào sự bận rộn của cuộc sống, có hàng nghìn cách khiến chúng ta quên mất điều này. Để cẩn thận điều chỉnh suy nghĩ của mình khi nhận thấy bản thân đang lạc lối, tôi bắt đầu luyện tập dừng lại và cầu nguyện. Tôi cầu xin Chúa tắt mọi âm thanh ồn ào chỉ đem lại niềm hy vọng sai lầm xung quanh tôi. Tôi xin Chúa giúp tôi lắng nghe tiếng êm dịu, nhỏ nhẹ của Ngài đang gọi tôi đến với Ngài. Trong những khoảnh khắc này, tôi được nhắc nhở rằng Chúa là tất cả những gì tôi cần hay khao khát. Thậm chí, nói một cách ngắn gọn, tôi có thể vững lòng và an nghỉ trong sự hiểu biết rằng Ngài là Đức Chúa Trời (Thi Thiên 16:10).

Và điều này giúp tôi nhớ rằng một trong những sự tự do chúng ta có trong Đấng Christ – tự do khỏi việc theo đuổi để tìm kiếm sự thỏa mãn từ những điều trên đất này, tự do khỏi sự thất bại trong công việc và các mối quan hệ hoặc bất cứ điều gì khác mà chúng ta bị cám dỗ để định nghĩa bản thân. Tôi tìm thấy sự bình an trong việc biết được niềm thỏa mãn đời đời là ca ngợi và thờ phượng Đức Chúa Trời.

Đó là niềm hy vọng mà tôi có thể khích lệ người khác tìm kiếm hy vọng trong sự tự do mà Đấng Christ ban tặng – sự tự do cho phép chúng ta từ bỏ việc theo đuổi đam mê lạc thú để thờ phượng Chúa một cách tự do với tấm lòng biết ơn và tâm linh thỏa mãn.

Chuyển ngữ: Ái Nhi

Biên tập: ODB Việt Nam

Nguồn: https://ymi.today/2019/08/god-isnt-done-with-your-story-yet/. YMI là mục vụ giới trẻ thuộc Our Daily Bread Ministries. Sử dụng với sự cho phép của YMI.

Đọc các bài viết khác tại: https://vietnamese-odb.org/ymi-viet-nam/