LIỆU TÔI CÓ PHẢI CHỊU TRÁCH NHIỆM CHO SỰ CỨU RỖI CỦA BẠN MÌNH?

Tác giả: Madeline Kalu

Được dịch từ trang YMI, mục vụ giới trẻ thuộc Our Daily Bread Ministries: https://ymi.today/2019/03/am-i-responsible-for-my-friends-salvation/

Tôi vẫn còn nhớ giây phút tôi bước vào mối quan hệ với Chúa Jêsus như thể sự kiện ấy chỉ mới xảy ra hôm qua.

Việc đó xảy ra 10 năm trước, vào một buổi tối tháng Một lạnh lẽo. Bạn tôi, Hannah đã hướng dẫn tôi cầu nguyện và xưng tội với Chúa trong lúc chúng tôi ngồi trên xe, đậu bên ngoài một siêu thị. Bằng lời tuyên xưng đức tin, tôi đã tiếp nhận Chúa Jêsus Christ làm Cứu Chúa và làm Chủ của mình.

Sự thay đổi đã diễn ra ngay lập tức: tôi cảm thấy mình được tinh sạch và sáng láng, như thể mọi lỗi lầm quá khứ và những quyết định sai trật đã được bôi xóa. Quan trọng hơn, tôi cảm thấy được yêu thương và được chấp nhận, dù tôi có những thất bại và khiếm khuyết; một tình yêu mà chỉ có thể đến từ Đức Chúa Trời.

Nhiều tháng trôi qua, tôi nắm lấy cơ hội để bắt đầu cuộc đời mới với Chúa, với lòng biết ơn sâu sắc và tấm lòng nóng cháy muốn được biết Cứu Chúa của tôi càng thêm. Hannah đã trở nên người dìu dắt thuộc linh của tôi và cô ấy đã dạy tôi về Đại Mạng Lịnh (Ma-thi-ơ 28:19-20) – Chúa kêu gọi chúng ta truyền rao tin lành của Kinh Thánh.

Tôi ngay tức khắc nghĩ đến những người bạn thân thiết vẫn chưa biết Chúa Jêsus. Tôi nhận ra rằng những tranh chiến và đau khổ mà các bạn tôi trải qua thường nói lên rằng họ đang tìm kiếm mục đích của đời sống, họ muốn biết họ là ai. Điều này khiến tôi đau lòng.

Tôi muốn giúp cho các bạn biết sự tự do, bình an và tình yêu của người Cha đầy lòng thương xót mà tôi được biết. Hơn nữa, tôi cũng lo rằng các bạn của tôi sẽ bị phân cách đời đời với Chúa nếu họ không bước vào mối quan hệ với Ngài. Do đó, tôi quyết định “giúp” các bạn trên con đường đến với sự cứu rỗi, và quyết định đó đã dẫn đến một sự việc ngượng ngùng giữa tôi và các bạn.

Chuyện xảy ra vào một buổi cuối tuần định mệnh khi tôi và các bạn đang tham quan thành phố Amsterdam. Tối thứ bảy, một số thành viên trong nhóm tôi muốn tham quan khu phố đèn đỏ, là nơi rất nhiều du khách đến để ngắm những cô gái mại dâm đứng đằng sau những khung cửa kính màu đỏ. Điều này không tốt đối với tôi. Trong khi các bạn tôi nghĩ rằng việc đó chẳng có hại gì, tôi lại nghĩ đến những hoàn cảnh cùng cực đã đẩy những người phụ nữ đó vào chỗ này. Tôi cảm thấy thương cho họ.

Tôi nói với các bạn rằng Chúa muốn thân thể của chúng ta phải thánh khiết và đẹp lòng Ngài (Rô-ma 12:1) và tôi là Cơ Đốc nhân nên tôi sẽ không theo đuổi theo những điều thuộc về thế giới này. Thay vào đó, tôi sẽ theo đuổi Chúa và các bạn tôi cũng nên như vậy. Nhưng những gì tôi nói đã không được đón nhận tích cực. Một số người bạn đã nói thẳng với tôi rằng họ không cần tôi nói cho họ biết điều gì nên làm và điều gì không nên làm, và quan trọng nhất là điều gì họ nên tin.

Tôi muốn các bạn của tôi biết đến tình yêu của Chúa Jêsus, nhưng thất bại đó giúp tôi thấy rằng tôi không chịu trách nhiệm về sự cứu rỗi của họ, mà họ phải chịu trách nhiệm. Chúa mong ước mỗi chúng ta sẵn lòng bước vào mối quan hệ với Ngài, và tôi không thể ép buộc bất cứ ai đưa ra quyết định đó. Tuy nhiên, tôi có bổn phận chia sẻ Phúc Âm với họ. Kể từ sự việc ngượng ngùng đó, tôi đã học để giúp đỡ bạn mình bằng những cách khác nhau, với hy vọng kéo họ đến với ánh sáng của Đấng Christ.

Đây là bốn cách mà tôi đã học để bày tỏ Phúc Âm cho các bạn chưa tin:


1. Để Đức Tin Chiếu Sáng Qua Cuộc Đời Chúng Ta

Tôi có thể trở nên người phát ngôn hiệu quả cho Đấng Christ khi bạn tôi thấy cách tôi sống cuộc đời Cơ Đốc nhân. Tôi rất thích câu Kinh Thánh Ma-thi-ơ 5:16: “Cũng vậy, ánh sáng của các con phải chiếu sáng trước mặt mọi người, để họ thấy những việc làm tốt đẹp của các con và ca ngợi Cha các con ở trên trời.”

Một thay đổi lớn đã xảy ra sau khi tôi tin Chúa đó là tôi không còn nói tục nữa. Không chỉ các bạn của tôi nhận thấy sự thay đổi đó, mà bây giờ họ thường xin lỗi tôi khi tình cờ nói tục trước mặt tôi.

Thay vì nói lời tiêu cực, tôi cố gắng dùng lời nói của mình để khích lệ và nâng đỡ những người xung quanh (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:11). Tôi cố gắng bày tỏ tình yêu của Chúa cho các bạn bằng cách kiên nhẫn, nhân từ và luôn cảm thông với họ, như Chúa Jêsus đối với chúng ta.


2. Chia Sẻ Lời Chứng Cá Nhân

Chúa luôn hành động trong đời sống chúng ta và chúng ta hãy chia sẻ điều đó với bạn bè của mình. Khi vợ chồng tôi gặp khó khăn về tài chính, Chúa đã chu cấp cho chúng tôi bằng nhiều cách như qua sự giúp đỡ của bạn bè, một số tiền bất ngờ trong tài khoản hay thậm chí là học bổng cho chồng của tôi. Bạn bè tôi không chỉ chứng kiến Chúa đã thay đổi cuộc đời tôi mà họ cũng biết nhiều hơn về Chúa qua những điều xảy ra trong đời sống tôi.

Tôi nhận thấy rằng các bạn của tôi chịu lắng nghe về Chúa hơn khi họ nhìn thấy sự hành động rõ ràng của Ngài như một Đức Chúa Trời hằng sống và là Người Cha yêu thương. Một số người bạn của tôi thậm chí bắt đầu quy những điều tốt lành trong cuộc đời họ là phước lành từ Chúa, thay vì cho rằng đó là kết quả của làm việc chăm chỉ, hay chỉ đơn giản là may mắn, hay số mệnh.


3. Tạo Không Gian An Toàn Bằng Cách Tôn Trọng Lẫn Nhau

Tôi và các bạn đã tạo ra không gian an toàn trong mối quan hệ của chúng tôi, đó là nơi chúng tôi tôn trọng lẫn nhau, và mỗi người được tự do là chính mình. Chúng tôi chấp nhận điểm yếu của nhau và tha thứ cho nhau khi mắc sai lầm.

Tôi vẫn nói về Chúa cho các bạn của mình, nhưng bây giờ tôi luôn suy xét và cân nhắc cẩn thận trước khi chia sẻ quan điểm của mình, thay vì tấn công họ dồn dập bằng những câu Kinh Thánh.

Nhờ có không gian an toàn đó, các bạn của tôi cảm thấy thoải mái để hỏi tôi khi họ có thắc mắc về Chúa, bởi vì họ biết rằng tôi sẽ không phán xét họ, cũng như không tỏ vẻ đạo đức với họ.


4. Cầu Nguyện Cho Bạn Mình Được Cứu Rỗi

Bạn có xem bộ phim Phòng Chiến chưa? Người phụ nữ trong bộ phim đó đã có một căn phòng nhỏ đặc biệt – mà bà gọi là “phòng chiến” – được dành riêng để làm nơi bà thường xuyên tận tâm, tha thiết cầu nguyện cho những người xung quanh bà.

Tôi cầu nguyện cho các bạn của mình rất nhiều. Tôi đã viết ra danh sách những người mà tôi hy vọng một ngày nào đó sẽ bước vào mối quan hệ với Đấng Christ, và tôi treo danh sách đó trong phòng riêng – là “phòng chiến” của tôi. Trong thời gian tĩnh nguyện với Chúa, tôi cầu nguyện cho những người trong danh sách đó và cầu nguyện cho bạn bè cũng như những người thân yêu của tôi.

Có lẽ một ngày nào đó các bạn của tôi sẽ tiếp nhận Đấng Christ, nhưng cũng có thể không. Nhưng dù sao đi nữa, tôi vẫn sẽ tiếp tục là bạn của họ và yêu thương họ như Đấng Christ đã yêu thương tôi.

Dù vậy, tôi sẽ không từ bỏ hy vọng rằng một ngày nào đó, các bạn của tôi sẽ tiếp nhận Chúa Jêsus vào lòng mình. Cho đến ngày đó, tôi sẽ vẫn tiếp tục tin vào ơn thương xót của Chúa và tiếp tục cầu nguyện.

Đọc các bài viết khác tại: https://vietnamese-odb.org/ymi-viet-nam/