Lời khích lệ giống như ô-xy vậy, chúng ta không thể sống thiếu nó. Điều này đúng với cậu bé James Savage, 9 tuổi. Cậu bé đã bơi hơn hai dặm từ bờ biển San Francisco đến đảo Alcatraz và quay trở lại, phá kỷ lục người trẻ tuổi nhất lập được kỳ tích. Nhưng sau khi bơi được ba mươi phút, làn nước lạnh buốt giá khiến James muốn bỏ cuộc. Tuy nhiên, một đội chèo thuyền đã cổ vũ: “Cháu có thể làm được mà!” Những lời khích lệ đó đã mang lại cho cậu động lực cần thiết để hoàn thành mục tiêu của mình.
Khi dòng nước lạnh lẽo, buốt giá của hoạn nạn khiến những tín hữu muốn bỏ cuộc, Phao-lô và Ba-na-ba đã khích lệ họ tiếp tục cuộc hành trình. Sau khi các sứ đồ rao giảng Phúc Âm ở thành Đẹt-bơ, họ “trở về Lít-trơ, I-cô-ni, và An-ti-ốt… khích lệ [các môn đồ] giữ vững đức tin” (Cv. 14:21–22). Họ đã giúp các tín hữu vững vàng trong đức tin nơi Chúa Jêsus. Gian khổ khiến các tín hữu yếu đuối, nhưng những lời khích lệ đã vực họ dậy để quyết tâm sống cho Đấng Christ. Với sức Chúa ban, họ nhận ra rằng họ có thể tiếp tục tiến bước. Cuối cùng, Phao-lô và Ba-na-ba giúp họ hiểu rằng họ sẽ “trải qua nhiều nỗi gian lao mới vào được vương quốc Đức Chúa Trời” (c.22).
Sống cho Chúa Jêsus có thể là điều đầy khó khăn và thách thức, đến nỗi đôi khi chúng ta bị cám dỗ để bỏ cuộc. Nhưng thật vui vì Chúa Jêsus và những anh em tín hữu luôn đem đến sự khích lệ mà chúng ta cần để tiến tới. Với Ngài, chúng ta có thể làm được!
Chú Giải
Nếu không quen thuộc với các hành trình truyền giáo của Phao-lô và địa lý trong thời Kinh Thánh, các phân đoạn Kinh Thánh như Công Vụ 14 có thể hơi khó hiểu. Mặc dù câu 21 và 26 đều đề cập tới An-ti-ốt nhưng hai địa danh này không giống nhau. Địa danh được đề cập trong câu 21 là ở xứ Pi-si-đi (một quận ở phía nam vùng Tiểu Á); địa danh được nhắc đến trong câu 26 là ở Sy-ri. Hai thành phố này và mười bốn thành phố khác được đặt tên để tôn vinh Antiochus, cha của Seleucus I Nicator, người đã lập nên Đế quốc Seleucid (thế kỷ thứ tư TCN). Chỉ riêng tại Sy-ri đã có năm thành phố được đặt tên là An-ti-ốt. Thành phố được đề cập trong câu 26 là thành phố lớn thứ ba trong Đế quốc La Mã ở thế kỷ đầu tiên và là thành phố nổi tiếng nhất. Nơi đây trở thành trung tâm truyền giáo của các tín hữu sau khi Cơ Đốc giáo đã vững mạnh tại đây (xem 11:19-30). Tại An-ti-ốt, các môn đồ bắt đầu được gọi là Cơ Đốc nhân (c.26) và cả ba chuyến hành trình truyền giáo của Phao-lô đều bắt đầu tại thành phố này (13:1-4; 15:36-41; 18:22-23).